Bài viết mới | Mái Nhà Chung by mytutru Yesterday at 23:18
EM CHIM HÁT HAY QUÁ by mytutru Yesterday at 21:55
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Yesterday at 12:56
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Yesterday at 12:37
Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Wed 08 May 2024, 11:15
Một thoáng mây bay 13 by Ai Hoa Wed 08 May 2024, 10:00
ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Tue 07 May 2024, 23:54
BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Tue 07 May 2024, 08:05
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Mon 06 May 2024, 11:42
Chết rồi! by Ai Hoa Mon 06 May 2024, 11:31
LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Sun 05 May 2024, 11:06
Tranh Thơ Viễn Phương by Viễn Phương Fri 03 May 2024, 19:13
Người Em Gái Da Vàng by Viễn Phương Fri 03 May 2024, 06:36
Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Wed 01 May 2024, 21:49
7 chữ by Tinh Hoa Tue 30 Apr 2024, 10:59
5 chữ by Tinh Hoa Sun 28 Apr 2024, 22:27
Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:56
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:51
Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:48
Trụ vững duyên thầy by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:34
THIỀN TUỆ (diệt trừ đau khổ) by mytutru Tue 23 Apr 2024, 00:07
Nhận dạng phụ nữ giàu có by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:36
Bức tranh gia đình by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:09
Mẹo kho thịt by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 07:29
SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 23:01
Trang Họa thơ Phương Nguyên 2 by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 22:56
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 21 Apr 2024, 06:38
Mức thù lao không ai dám nghĩ đến by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 11:28
KHÔNG ĐỀ by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:00
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Cẩn Vũ
Tổng số bài gửi : 1799 Registration date : 03/09/2012
| Tiêu đề: CHUYỆN VUI. Wed 25 Mar 2015, 10:49 | |
| CÂU CHUYỆN BÀI THƠ GHÉP CHỮ. - Học trò hỏi thầy đồ : Dạ thưa Thầy, Đào thì đối với Lý? Ông thầy đồ đang chúi mũi đọc sách, không thèm quay lại trả lời: - Ừa! chính xác. - Học trò : Cái đấu có đối với cái chum không ạ? - Thầy đồ :Đối chứ, chỉnh là khác. Thế còn Mục Kỉnh của thầy có đối với Y trang không? Thầy đồ suy nghĩ một lúc rồi trả lời : E hèm! Cũng tạm, tuy không chỉnh lắm. - Dạ bẩm…thế còn “ Sống + mũi” là 2 danh từ ghép có đối được với “cành + lùm” không ạ? Thầy đồ có vẻ bực mình, nhưng cũng đáp cho học trò cưng…ờ…ờ..Sao trò hỏi nhiều thế? Cô học trò gãi tai, ngần ngừ tí rồi lại hỏi : Thưa Thầy, có chữ nào vần UM mà là danh từ chỉ đồ vật, ngoài các chữ : Chum, Tum(buồng nhỏ trên nóc nhà mái bằng, dùng để che cầu thang dẫn lên sân thượng). Thầy đồ mắt vẫn không rời quyển sách, nhưng vuốt râu, ngẫm một lúc …À có! thế trò có bao giờ nghe người ta nói từ “ CUM” chưa? Trò trố mắt ngạc nhiên : CUM ? Thầy day day cặp kính, vẫn không quay lại, mà từ tốn giải thích : Cum :bó gồm nhiều bông lúa ngắt và buộc chung lại, theo lối gặt của một số dân tộc miền núi, rồi thuận miệng ngâm nga : “Những cum lúa chín vàng Trên tay cô gái Thái…” Học trò cúi đầu cảm ơn Thầy, ra hè ngồi một lúc hí hoáy rồi vào dâng Thầy bài thơ sau : THƠ GHÉP CHỮ Đào ăn tợ HỔ ngày năm đấu Lý uống như RỒNG buổi sáu chum Mục kỉnh Thầy CÂU thâm sống mũi Y trang thị DÚI đỏ cành lùm Vẽ VOI cả bọn ngồi chai đít Nhậu CHÓ vài thằng xả ướt cum Áo cởi QUĂNG bừa trên bãi vắng XÀ rông giữ lại thách nhau ùm. Thầy vừa liếc đọc, giật mình mặt đỏ gay, bỏ quyển sách xuống phản, ngước mắt nhìn lên xem đứa học trò ấy là ai mà dám dùng cái mục kỉnh của thầy đối với cái…y trang của nó. Hóa ra là con nha đầu…CẨN VŨ.
Được sửa bởi Cẩn Vũ ngày Wed 01 Apr 2015, 17:40; sửa lần 3. |
| | | Cẩn Vũ
Tổng số bài gửi : 1799 Registration date : 03/09/2012
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VUI. Wed 25 Mar 2015, 10:56 | |
| RĂNG LONG, ĐẦU BẠC - Có một đôi vợ chồng yêu nhau lắm, cưới nhau đã mấy chục năm, con cái đình huỳnh…nhưng chúng lập gia đình và làm ăn xa cả. Ai đời con cái tới ba bốn đứa, mà về già vẫn chỉ có cụ ông cụ bà lủi thủi bên nhau. - Nhưng hai cụ đều có máu thơ văn ra phết, thường xướng họa với nhau, làm cả xóm cũng âm thầm ngưỡng mộ. - Một hôm, cụ ông thấy cụ bà nhai trầu bỏm bẻm, mà răng lợi thì còn được mấy cái trông đến buồn cười, bèn ứng khẩu trêu như sau:
Nàng ôi! Chán lắm cái mồm già Răng cỏ bây giờ ứ mọc ra Mấy chiếc hàm trên nom sợ nhể? Vài “con” lợi dưới định văng mà Cơm lùa tóm tém môi nhằn hạt Thịt nuốt lùng bùng mắt đổ hoa Nhổ bã trầu kia dường thổ huyết Làm “ Tui” mỗi sáng phải lau nhà - Bà vợ nào chịu kém, liền phản đòn ngay: Chàng ơi! thiếp nghĩ có đâu già Dẫu nướu bây giờ “hén” lộ ra Lão Tám ngoài thôn khuyên : độ hỉ ? Bà Năm giữa xóm bảo thay mà ! Răng xương mới tậu đều như bắp Môi chỉ vừa làm ướt tựa hoa Tút cả trong ngoài, như thiếu nữ Làm duyên ưỡn ẹo, sáng choang nhà Thế là hai ông bà nhìn nhau, cười ngặt nghẽo. Thật là hạnh phúc. Cẩn Vũ. 25/03/2015
Được sửa bởi Cẩn Vũ ngày Wed 01 Apr 2015, 17:39; sửa lần 1. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VUI. Thu 26 Mar 2015, 05:14 | |
| tiếp nữa CV ới ơi |
| | | Thiên Hùng
Tổng số bài gửi : 2557 Registration date : 19/08/2009
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VUI. Thu 26 Mar 2015, 05:41 | |
| |
| | | mytutru
Tổng số bài gửi : 11179 Registration date : 08/08/2009
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VUI. Wed 01 Apr 2015, 12:08 | |
| |
| | | Cẩn Vũ
Tổng số bài gửi : 1799 Registration date : 03/09/2012
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VUI. Tue 28 Jul 2015, 23:40 | |
| BẨM QUAN LỚN, NGÀI MINH LẮM! Xưa có một ông Quan đi làm đê; có một cái lông voi vẫn để xỉa răng, bỏ quên ở nhà. Mới gọi một thằng lính, bảo nó rằng: - Mày về bẩm với bà đưa cho tao cái lông voi. Lại phải anh lính ngớ ngẩn, đi đường quên mất, không nhớ là lông gì, chỉ nhớ “lông” không mà thôi. Về đến nhà, bẩm bà xin bà một cái lông cho Quan. Bà ngẩn ra, không hiểu làm sao ông lại cho nó về lấy một cái lông! Hay là ông nhớ, mà muốn có một cái của mình để cho đỡ nhớ chăng? Thôi, dễ thường phải thế đấy! Vội vàng vào trong buồng, luồn tay nhổ một cái, gói vào mảnh giấy tử tế, mang ra đưa cho thằng lính mà dặn nó rằng: - Mầy phải giữ cho cẩn thận, đừng có giở ra xem mà bay mất thì mày chết. Thằng lính vâng, rồi đi. Nhưng mà ban nãy nó quên, chỉ nhớ ông dặn về lấy cái lông, cho nên bây giờ nó tò mò, muốn biết rõ là lông gì. Đi đến bờ sông, nó mới giở ra xem. Chẳng may gió bay mất. Nó sợ quá. Song nó đã biết là lông gì rồi, cho nên vội vàng chạy về nhà, nói chuyện đầu đuôi với mẹ, và xin mẹ một cái lông khác để thế vào, không có thì Quan đánh chết. Mẹ thương con, bèn nhổ cho con một cái, gói ghém kỹ càng, rồi đưa cho con mang đi. Thằng ấy đem về trình Quan. Quan giở ra, trông thấy; giận lắm, quát lên rằng: - Lông gì thế này? - Dạ,... bẩm... lông... lông... - Lông! lông! lông!... mẹ mày ấy à! - Dạ, bẩm Quan lớn, Ngài minh lắm!... Tác giả : An Nam ------------------------------------------- Thế nên mới có bài thơ rằng: CỌNG LÔNG VOI… Cụ phán: mày về lấy cọng…lông Giữa đường đãng trí ngữ quăng sông Xoa đầu chẳng nhớ đành thưa lại: Giật ấy không quên dặn chớ gồng Gió thổi “hương” bay nhờ đến mẹ Tay khùa sắc thẹn phát vào mông Quan tra: Nói rõ không thì…chít! Dạ bẩm..ngài “ minh” xứng mặt chồng. Cẩn Vũ. 28/07/2015
Được sửa bởi Cẩn Vũ ngày Wed 29 Jul 2015, 08:09; sửa lần 1. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| | | | Phạm Đa Tình
Tổng số bài gửi : 212 Registration date : 27/09/2015
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VUI. Sat 17 Oct 2015, 19:57 | |
| - Cẩn Vũ đã viết:
- BẨM QUAN LỚN, NGÀI MINH LẮM!
Xưa có một ông Quan đi làm đê; có một cái lông voi vẫn để xỉa răng, bỏ quên ở nhà. Mới gọi một thằng lính, bảo nó rằng: - Mày về bẩm với bà đưa cho tao cái lông voi. Lại phải anh lính ngớ ngẩn, đi đường quên mất, không nhớ là lông gì, chỉ nhớ “lông” không mà thôi. Về đến nhà, bẩm bà xin bà một cái lông cho Quan. Bà ngẩn ra, không hiểu làm sao ông lại cho nó về lấy một cái lông! Hay là ông nhớ, mà muốn có một cái của mình để cho đỡ nhớ chăng? Thôi, dễ thường phải thế đấy! Vội vàng vào trong buồng, luồn tay nhổ một cái, gói vào mảnh giấy tử tế, mang ra đưa cho thằng lính mà dặn nó rằng: - Mầy phải giữ cho cẩn thận, đừng có giở ra xem mà bay mất thì mày chết. Thằng lính vâng, rồi đi. Nhưng mà ban nãy nó quên, chỉ nhớ ông dặn về lấy cái lông, cho nên bây giờ nó tò mò, muốn biết rõ là lông gì. Đi đến bờ sông, nó mới giở ra xem. Chẳng may gió bay mất. Nó sợ quá. Song nó đã biết là lông gì rồi, cho nên vội vàng chạy về nhà, nói chuyện đầu đuôi với mẹ, và xin mẹ một cái lông khác để thế vào, không có thì Quan đánh chết. Mẹ thương con, bèn nhổ cho con một cái, gói ghém kỹ càng, rồi đưa cho con mang đi. Thằng ấy đem về trình Quan. Quan giở ra, trông thấy; giận lắm, quát lên rằng: - Lông gì thế này? - Dạ,... bẩm... lông... lông... - Lông! lông! lông!... mẹ mày ấy à! - Dạ, bẩm Quan lớn, Ngài minh lắm!... Tác giả : An Nam ------------------------------------------- Thế nên mới có bài thơ rằng: CỌNG LÔNG VOI… Cụ phán: mày về lấy cọng…lông Giữa đường đãng trí ngữ quăng sông Xoa đầu chẳng nhớ đành thưa lại: Giật ấy không quên dặn chớ gồng Gió thổi “hương” bay nhờ đến mẹ Tay khùa sắc thẹn phát vào mông Quan tra: Nói rõ không thì…chít! Dạ bẩm..ngài “ minh” xứng mặt chồng. Cẩn Vũ. 28/07/2015 |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VUI. | |
| |
| | | |
Similar topics | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |