Biết bao năm con bôn ba khắp xứ
Kiếm đồng tiền về nuôi mẹ lẫn em
Chữa vết thương con chuốc rượu say mèm
Và tự nhủ gia đình là trên hết
Còn lại đây mười lăm cái tết
Con gồng mình gánh chịu những nhuốc nhơ
Mẹ biết nhưng sao mẹ vẫn ơ thờ
Vì chữ hiếu thôi con đành cam chịu
Quãng đường đời con lê chân thất thểu
Những đêm nằm trăn trở hỏi vì sao
Ai đứng ra nói con rõ đâu nào
Là quả báo họa chăng nghiệp chướng
Dẫu biết cuộc đời không như mình tưởng
Nén dằn lòng nhưng lệ vẫn ướt mi
Chồng thì thầm ảnh hỏi chuyện chi
Con vội nói không em ôn về dĩ vãng
Mẹ biết không con thật sự bất mãn
Sáu tháng chào đời đã phải đeo tang
Ngậm nhấm cơn đau ôm quá khứ phũ phàng
Mẹ nghĩ gì khi con mòn nợ lớn
22/11/2009
Ba Gai