Vạn cổ sầu (2)
Một nửa hồn kia dõi bước đường
Ngại ngùng hoa nhuốm vẻ thê lương
Trời mù ảm đạm mây giăng nóc
Đất bụi khô khan gió bật tường
Lẻ bóng chim buồn thôi tiếng hót
Đau lòng cỏ úa mất mùi hương
Thà rằng tử biệt nào ai nỡ
Đành đoạn sinh từ mãi xót thương
Đành đoạn sinh từ mãi xót thương
Bao năm lặn ngụp giữa tình trường
Ôm hoài ảo ảnh mày phai ngọc
Lạc mãi hư trình tóc điểm sương
Gối mộng từng đêm trông hoá bướm
Song chờ mỗi buổi chán soi gương
Mưa ngâu rả rích đằm vai nặng
Tráo trở nhân tâm cũng lẽ thường
Ái Hoa
_________________________
Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không