Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:01

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Yesterday at 11:27

Lời muốn nói by Tú_Yên tv Yesterday at 11:17

SƯ Minh Tuệ by mytutru Yesterday at 01:55

MÂY NGŨ SẮC 13.05.2024 by mytutru Yesterday at 01:48

Mái Nhà Chung by mytutru Yesterday at 01:40

Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Fri 17 May 2024, 15:49

Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Thiên Hùng Fri 17 May 2024, 11:58

EM CHIM HÁT HAY QUÁ by mytutru Fri 17 May 2024, 07:53

Chết rồi! by Phương Nguyên Thu 16 May 2024, 17:43

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Thu 16 May 2024, 13:33

Nguyễn Thái Học 1902- 1930 (Nhượng Tống) by Ai Hoa Wed 15 May 2024, 10:25

Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 15 May 2024, 10:08

Một thoáng mây bay 13 by Ai Hoa Wed 15 May 2024, 07:34

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Tue 14 May 2024, 09:55

4 chữ by Tinh Hoa Mon 13 May 2024, 20:23

CÁC LOÀI CHIM ĐẸP by mytutru Sun 12 May 2024, 10:51

ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Sun 12 May 2024, 00:04

Lục bát by Tinh Hoa Sat 11 May 2024, 14:33

QUY NHƠN TÔI YÊU by phambachieu Fri 10 May 2024, 16:51

LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Sun 05 May 2024, 11:06

Tranh Thơ Viễn Phương by Viễn Phương Fri 03 May 2024, 19:13

Người Em Gái Da Vàng by Viễn Phương Fri 03 May 2024, 06:36

Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Wed 01 May 2024, 21:49

7 chữ by Tinh Hoa Tue 30 Apr 2024, 10:59

5 chữ by Tinh Hoa Sun 28 Apr 2024, 22:27

Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:56

Trụ vững duyên thầy by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:34

THIỀN TUỆ (diệt trừ đau khổ) by mytutru Tue 23 Apr 2024, 00:07

Nhận dạng phụ nữ giàu có by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:36

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:09

(tiếp theo)


Hai ngày sau đó, cửa tiệm thuốc Bắc Vạn Sanh Đường vẫn đóng im lìm nên dù bán tín bán nghi với sự cả quyết của Hạnh là hình như Định cũng biết chút gì đó hôm đánh nhau với bọn cướp cạn, bà Bảy phải đồng ý để Hạnh đi tìm Định cầu may. Bà Bảy tuy không an tâm nhưng phải để Hạnh đi một mình vì hôm nay bà bận đi thăm Bác Tư của Hạnh, bị bịnh, và ngày mai bà quyết định về Mỷ Tho vì sợ ông Bảy trông. Long, thuận đường đến trường nên đã chở bà Bảy đi từ sáng sớm, Hạnh sau khi đi chợ lo cho bửa cơm chiều cũng đã hơn 10 giờ, cô khoá cửa nhà, ra đường Hai Bà Trưng đón xe xích lô đạp đi vô Chợ Lớn tìm Định. Ngang tiệm thuốc Vạn Sanh Đường vẫn còn đóng cửa, cô nói người phu xích lô quẹo vô chợ Kim Biên. Đến chổ đầu hẽm, nơi Định thường ngồi neo xe đợi khách, cô thấy cũng có vài chiếc xích lô đậu, nhưng những phu xe toàn là người lạ, không thấy bóng dáng Định đâu. Cô bảo ngừng xe, bước xuống đến bên một người phu hơi lớn tuổi, đang ngồi hút thuốc trên xe của anh ta :
- Chú ơi, sáng giờ chú có thấy anh Định ra đây không chú?
Người phu xích lô gở điếu thuốc khỏi môi, nhướng mắt nhìn Hạnh :
- Không, sáng giờ chả thấy nó đâu... mà cô là gì của nó? Tìm nó có chuyện gì không?
- Dạ, cháu... nhưng Hạnh cũng không biết phải nói sao, nên ấp úng... cháu...
Người phu xe bật cười :
- Cô cần nhắn gì cho nó cứ nói đi, gặp nó tui nói lại cho...
Hạnh chưa kịp trả lời, thì có tiếng của anh phu xích lô trẻ hơn gần đó :
- Ủa, cô nầy là cô bị giựt bóp hôm nọ mà... và anh ta nhảy xuống xe đi đến bên Hạnh :
- Ngày hôm sau, thì anh Định có ra, nhưng những ngày tiếp theo cũng như hôm nay thì không thấy anh ấy đâu... bộ có chuyện gì nữa sao cô, mà cô phải tìm anh ấy vậy?
Hạnh nhìn anh ta, lắc đầu :
- Không có chuyện gì đâu anh, chẳng qua...
Cô lại bỏ lững câu nói, vì không biết phải nói thế nào cho hợp...
- Thôi cám ơn chú và anh nha... cô lắc lắc đầu và bước lên xe của mình...
- Nhờ anh đưa tôi ra chợ An Đông đi...
Chiếc xe chở Hạnh đã lăn bánh mà Hạnh còn nghe tiếng của người phu xích lô già :
- Vậy mà tao tưởng vợ thằng Định đi tìm nó chứ... và những tiếng cười vang làm Hạnh cảm thấy nóng nóng hai bên tai...
Hạnh có người bạn thân, vì Hạnh cũng là khách hàng sộp của Thúy, chủ nhân một sạp vải chuyên bán sĩ trong chợ An Đông. Họ thân nhau vì tuổi tác và phong cách bươn chảy làm ăn ... mỗi lần lên Saigon, dù không đến đặt hàng, Hạnh cũng đến thăm bạn, để cả hai cùng đến thăm những quầy bán thức ăn ngon nổi tiếng của chợ An Đông và hôm nay cũng không ngoại lệ, dù Hạnh vẫn lo lắng nếu không gặp được thầy Hai Lý hoặc Định thì những ngày tới gia đình Hạnh sẽ như thế nào đây...
Uống hết ly bông cỏ mát lạnh, Hạnh như quên đi cái nắng gay gắt của Saigon, cũng đã quá 2 giờ trưa, Hạnh từ giả Thúy . Thúy đưa bạn ra đường :
- Ê, chừng nào bồ lên nữa?
- Chừng lên thì bồ biết liền chứ gì , bộ hổng sợ hao sao mà muốn tui lên hoài vậy?
- Thì tính tiền hàng mắc chút gở lại mấy hồi, lo gì ... về cho tui gởi lời thăm Bác Gái với anh Long nha...
- Ê, bồ Thúy nè , tui thấy bồ làm chị dâu tui được đó nha , chịu hông tui làm mai cho...
Thúy đỏ mặt đấm vào vai bạn, khi thấy nụ cười tinh nghịch trên môi Hạnh :
- Tui mà làm chị dâu bồ hở, tui đì bồ sói trán luôn...
Nhìn Thúy quày quả bỏ đi vào trong chợ, Hạnh như vừa khám phá ra một điều thú vị bù vào những căng thẳng của mấy ngày qua, cô mĩm cười lẩm bẩm :
- Vái trời cho anh Hai đừng có bồ...
Với niềm vui bất chợt đó, Hạnh đưa tay vẫy anh phu xích lô vừa đổ khách xuống :
- Đi về Tân Định không anh?
- Đi chứ... và anh ta kéo chiếc nón vải khỏi trán lau mồ hôi... ủa, cô là...
- A, anh Định... Hạnh reo lên...

Định nhảy xuống - phải, người phu xích lô vừa đổ khách xuống chính là anh - kềm chiếc xe cho Hạnh bước lên :
- Cô Hạnh, cô đi chợ hả, còn Bác gái đâu ?
Nhưng Hạnh chưa vội bước lên xe :
- Má Hạnh ở nhà, Hạnh đi thăm người bạn trong chợ nầy, nhưng chỉ là phụ thôi, còn chánh là ... Hạnh bỏ lững câu nói nhìn Định và Định cũng nhìn lại cô, như muốn nghe cô nói tiếp...
- Chánh là muốn tìm anh đó...
- Tìm tôi? Định như không tin ở tai mình... có chuyện gì không, cô Hạnh?
- Có chuyện nầy Hạnh muốn hỏi anh, nhưng anh có cho phép không vậy?
- Trời ơi, cô làm gì mà quan trọng quá vậy... Định kêu lên... phép với tắc không biết nữa, có chuyện gì cô cứ nói đi.
- Vào chổ xe sinh tố uống nước nha, rồi Hạnh nói...
Hạnh quay đi cố giấu một niềm vui nho nhỏ trong ánh mắt của mình, đi về chổ bày hàng của các xe sinh tố, tìm một chiếc bàn trống, ngồi xuống thì Định cũng kéo ghế ngồi phía đối diện, chiếc xích lô anh kéo bánh sau để lên lề đường.
- Anh Định uống gì?
- Còn cô?
- Mảng cầu ... nhưng ly nhỏ thôi...
Định hướng về người bán hàng :
- Cho 1 ly mảng cầu nhỏ và 1 ly nước chanh lớn đi cô chủ ơi...
- Có ngay... tiếng người chủ xe...
Định nhìn Hạnh :
- Sao cô có chuyện gì mà tìm tôi vậy?
- Anh Định nè, hỏi thật anh nha, hôm rồi khi đánh nhau với bọn cướp cạn, anh làm gì mà tự nhiên bọn chúng đứng ngây người ra để lính còng tay vậy?
Định giựt mình, nhưng anh trấn tỉnh ngay, cười trả lời Hạnh :
- Bọn chúng nghe tiếng còi của Cảnh Sát nên hoảng sợ đứng im, chứ tôi có làm gì đâu...
Vẻ hơi mất tự nhiên của Định không sao qua được mắt Hạnh, cô nhìn anh :
- Hạnh nghĩ không như anh nói đâu, trước khi có tiếng còi của Cảnh Sát, Hạnh thấy anh co ngón tay vẻ vòng tròn, và bọn chúng đã ngây người, nên khi Cảnh Sát đến, không tên nào còn chống cự được...
Định nheo mắt cười lớn :
- Trời, cô làm như tôi biết bùa chú không bằng.
Hạnh nói ngay :
- Thì Hạnh nghĩ anh biết, chứ còn gì nữa, đúng không?
Định không trả lời Hạnh mà hỏi lại cô :
- Bộ cô tin đời bây giờ còn có bùa chú sao?
- Trước thì không, nhưng bây giờ thì có.
- Sao lại như vậy? Định còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng anh chợt để ý thấy hình như những người khách ngồi bàn kế bên đang để ý lắng nghe câu chuyện của anh và Hạnh, anh liền uống hết ly nước chanh gọi tính tiền, đồng thời nói với Hạnh :
- Cô uống nước đi, rồi tôi đưa cô về...
Hạnh hiểu ý của Định, uống thêm một hớp nước, rồi đi trả tiền trong lúc Định đẩy chiếc xích lô ra đường.
Kềm chắc chiếc xe cho Hạnh leo lên xong, Định vừa đạp xe vừa nói :
- Về nhà cô đi, tôi cũng muốn biết lý do nào mà cô đi tìm tôi...
Hạnh cảm thấy thật vui trong lòng, và cô bỗng nhớ lại lời Ba cô, theo quẻ bói của thầy Hai Lý "cô là phước tướng sẽ giải nạn cho gia đình", nhưng cô có làm được gì đâu, chỉ là không biết tại sao cô lại có một niềm tin mạnh mẻ vào anh chàng đạp xích lô có khuôn mặt thư sinh nầy, sẽ giúp cô làm chuyện đó.
Và cô nói lớn cho Định nghe :
- Anh Định ghé lại chợ Vườn Chuối , ngay góc đường Vườn Chuối và Phan Đình Phùng đón má Hạnh về luôn nha.
- Xong ngay thôi.

*** ***

(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:10

(tiếp theo)


Định ngồi im lặng, nghe Hạnh thuật lại tĩ mĩ lý do cô và bà Bảy lên Saigon tìm thầy Hai Lý , nhưng đã mấy ngày nay vẫn không gặp nên cô khẩn khoản nếu có thể nhờ Định giúp dùm. Bà Bảy cũng rơm rớm nước mắt :
- Không gặp được thầy Hai, má con tôi cũng không biết phải làm sao, nhưng con Hạnh nói, cậu chắc chắn là biết nghề, tôi xin cậu hãy...
Định không để cho bà Bảy nói dứt câu :
- Dạ thưa bác, cháu thật sự không biết nghề gì đâu, nhưng dùng bùa Lỗ Ban để ếm người thì quả tình cháu cũng có nghe nói, tuy nhiên...
Định chợt đổi giọng :
- Ngày mai bác và cô Hạnh về lại Mỷ tho à?
Bà Bảy gật đầu :
- Tôi định như vậy vì sợ ba nó trông.
Hạnh tiếp lời :
- Anh Định có ý kiến gì không? Hạnh xin anh...
Định trầm ngâm :
- Tôi không dám nói là mình sẽ làm được gì, nhưng theo chổ hiểu biết của tôi thì tà không bao giờ thắng chánh, vì hiếu kỳ tôi cũng muốn coi như thế nào... Được rồi, mai bác và cô cứ về đi , tôi còn một số việc cần phải sắp xếp , ngày mốt hoặc trễ lắm là bửa kia tôi sẽ xuống nhà bác.
Hạnh vui mừng ra mặt :
- Vậy chừng đó Hạnh sẽ ra ngã tư chợ Bưng đón anh nha.
Định nhìn cô mĩm cười :
- Cô không phải bận tâm, từ ngả tư chợ Bưng vào chợ Xoài Hột tôi biết mà, không có lạc đường đâu...
Và anh đứng lên :
- Bây giờ tôi xin phép bác gái và cô...
Hạnh đang bẽn lẽn cúi mặt , nhưng thấy Định đứng lên xin phép về , cô vội nói :
- Má Hạnh lúc nảy có nói mời anh Định ở lại ăn cơm chiều luôn, anh hai Hạnh đi học cũng sắp về rồi...
Định cười :
- Cám ơn bác và cô, nhưng hôm nay tôi lỡ hứa chở hàng cho người ta rồi, hôm khác đi, chúng ta còn nhiều cơ hội mà...
Hạnh đành mở bóp lấy một xấp tiền trao cho Định :
- Để Hạnh đưa tiền xe cho anh nha.
- Lúc nầy chưa cần đâu, cô cất lại đi , khi nào cần tôi sẽ nói với cô...
Định nói xong cúi đầu chào bà Bảy và Hạnh đi ra ngoài đẩy chiếc xích lô phóng lên đạp thẳng. Hạnh và bà Bảy nhìn theo anh rẻ sang đường Hai Bà Trưng , mồ hôi sau lưng áo anh vẫn chưa khô hẳn :
- Mầy thấy sao hở Hạnh, tao thấy nó còn trẻ quá có giải được bùa của Mười Tung không, rũi có gì...
- Con cũng không biết, nhưng sao con thấy thật tin tưởng vào ảnh khi mới gặp lần đầu, con...
Cô bỏ lững câu nói vì ánh mắt bà Bảy đang nhìn cô :
- Tao thấy hình như mầy...
Hạnh ôm lấy bà Bảy :
- Má nầy... con...
- Con gì chứ... tao đẻ ra mầy mà... mầy nghĩ gì tao không biết sao, ừ, mà cái thằng tánh tình cũng được chứ...
Hạnh kéo tay mẹ đi vào nhà và lảng sang chuyện khác :
- Má nè, má còn nhớ con Thúy bạn của con, bán vải trong chợ An Đông không?

*** ***

Bà Bảy và Hạnh xuống xe đò tại ngả tư chợ Bưng thì trời cũng đã xế trưa, hai người băng qua lộ đến bến xe lôi * để về cho nhanh thay vì đi xe ngựa như bình thường. Hạnh đang tìm xe quen thì có tiếng gọi :
- Bác Bảy, cô Ba ơi, lên xe về luôn đi, chạy liền nè...
Nhìn về đó, Hạnh thấy thằng Lỳ, con của Mười Tung, em kế Hoành, đang ngồi trên yên xe lôi đã nổ máy vẫy tay gọi, phía sau cái tàu mo * đã có ba người phụ nữ ngồi sẳn, nên cười cùng bà Bảy tiến lại chào họ và leo lên ngồi, bà Bảy hắng giọng :
- Chạy liền thiệt không đó mậy, nắng quá đi...
Lỳ cười toe toét :
- Bác Bảy an chí con chạy ngay mà... may quá, bác Bảy và cô Ba đi Saigon về còn kịp đó nha... Lỳ vừa nói vừa rồ ga, chiếc xe lôi nặng nề bò ra con đường đất đỏ bụi mù...
Hạnh thắc mắc :
- Chú Lỳ vừa nói còn kịp, mà còn kịp cái gì chứ?
- Cô dìa tới nhà thì biết ngay mà. Lỳ gân cổ trả lời Hạnh trong tiếng nổ chát tai của động cơ chiếc xe lôi.
Hạnh nhìn sang bà Bảy, hơi chột dạ vì không biết có chuyện gì xảy ra thì người phụ nữ ngồi kế bên Hạnh xen vào :
- Cái thằng nầy, thì nói huỵch tẹt ra cho rồi, còn dấu nữa , có gánh hát cải lương HƯƠNG QUÊ về hát trong chợ Xoài Hột của mình hai ngày nay rồi đó cô Ba.
Hạnh thở ra nhẹ nhõm :
- Ồ vậy à, không biết lần nầy họ có tuồng nào hay không?
- Nghe nói tuồng hay lắm, tối nay tôi phải đi coi mới được... chị phụ nữ chấm dứt câu nói với nụ cười thật hiền... và câu chuyện của họ trên con đường đất đỏ bụi mù từ ngã tư Chợ Bưng về chợ Xoài Hột xoay quanh tuồng tích, đào kép gánh hát cải lương Hương Quê của ông bầu Năm Chắc, gánh hát thật thân quen với họ từ nhiều năm nay... mà đặc biệt là gia đình Hạnh, vì ông bảy Thọ ba Hạnh cũng là một tay đờn Kìm có hạng trong làng tài tử. Ông thường tổ chức đờn ca chơi vào những dịp lễ Tết , và trong một lần đưa gánh hát đến hát tại Xoài Hột, ông Năm Chắc nghe tiếng ông đã đến làm quen, họ như cá gặp nước thân nhau từ đó. Hạnh cũng có một chất giọng thật truyền cảm, ông Năm Chắc cứ trầm trồ hoài, và nếu bà Bảy không trừng mắt la ông Bảy, ông đã đồng ý cho Hạnh theo gánh hát rồi.
Đang miên man với bao dòng tư tưởng, Hạnh chợt nghe tiếng Lỳ khi lái xe chầm chậm qua cầu kinh Thầy Tùng :
- Con đào Hồng Thơm nầy hát cũng bá chấy bù chét lắm cô Ba. Nó đóng vai Mạnh Lệ Quân hay hơn con đào kỳ trước, nghe nói đã lấy chồng nghỉ hát hì hì... nhưng...
Hắn bỏ dỡ câu nói ngừng xe trước chợ Xoài Hột cho mọi người xuống.
Trong lúc Hạnh trả tiền xe cho Lỳ, thì Bà Bảy hỏi hắn :
- Lúc nảy tao nghe mầy nói nhưng , còn nhưng với nhị gì nữa chứ...?
Thằng Lỳ gải tai nhìn Hạnh cười :
- Con muốn nói con đào Hồng Thơm hát có hay thiệt, nhưng so ra vẫn không bằng cô Ba...
Bà Bảy trừng mắt nhìn Lỳ :
- Đó là nghề nghiệp của người ta, còn tụi bây ăn no rồi, không lo kiếm chuyện làm, ở đó mà hát với hò, hát đi con có ngày cạp đất ăn.
Hạnh cười ôm lấy Bà Bảy trước khuôn mặt nghệch ra của Lỳ :
- Má nói vậy chứ, biết đờn ca cũng là để giải trí không phải mất tiền mà, mình về đi má , chào chú Lỳ nha...
Hạnh kéo tay bà Bảy đi về nhà, sau khi đã liếc thấy tấm bảng quảng cáo tuồng hát tối nay của đoàn Hương Quê dựng trước cổng chợ Xoài Hột, tuồng hát mà cô thích nhứt... Mạnh Lệ Quân Thoát Hài...

* xe lôi hay còn được gọi là xe tàu mo : là xe gắn máy kéo thêm phần phía sau để chở khách, 1 phương tiện vận chuyển bình dân của người dân những tỉnh đồng bằng sông Cữu Long. (cũng nghe nói thôi không biết đúng sai hiihihiii )


(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:10

(tiếp theo)


Bà Bảy và Hạnh vừa xô cánh cửa cổng giữa dãy hàng rào dâm bụt đang nở đỏ bông, đã nghe tiếng đờn Kìm hùng tráng hoà trong tiếng đờn tranh réo rắt cùng tiếng đờn cò não nuột , họ biết ngay là ông Bảy đang có khách... Lành chạy ra đón chiếc giỏ xách trên tay Hạnh :
- Mợ đi đường có mệt lắm không? Anh Hai vẫn mạnh giỏi chứ ? chú Năm đang nhắc chị Ba nãy giờ đó...
- Hổm rày nhà có gì lạ không Lành? Bà Bảy vừa đi vừa hỏi lại Lành.
- Dạ không, nhưng hôm nay có chú Năm và bác Mười vừa mới tới hoà đờn chơi với Cậu...
Bà Bảy và Hạnh khựng lại :
- Mười Tung?
- Bác Mười Tung?
- Dạ ... Lành hơi ngạc nhiên khi thấy vẽ lo lắng bất ngờ trên gương mặt của bà Bảy và Hạnh. Nhưng hai người nầy chợt hiểu ra là Lành chưa hề hay biết chuyện Mười Tung ếm bùa trên chiếc ghe miền Tây, nên bà Bảy đổi giọng ngay :
- Vậy à...
- Mợ và chị Ba vào chào họ đi, con đem cái nầy vào trước... và Lành đi vòng bên hông nhà...
Ông Bảy Thọ trong bộ bà ba trắng bằng lụa tươm tất đạp song loan đôi chấm dứt một bài nhạc hơi Bắc , buông chiếc đờn kìm cười ha hả :
- Cũng may là tui chưa quên.
Người đờn tranh cũng trạc tuổi ông Bảy mặc áo sơ mi bỏ vô quần cẫn thận, bưng chun trà hớp một ngụm, nghe lời nói cũng biết là Năm Chắc bầu gánh hát Hương Quê :
- Anh với anh Mười đây mà quên bài bản thì còn ai mà nhớ chứ, chẳng bù với tôi tối ngày lo dợt tuồng cho đám nhỏ, nên quên gần hết vốn liếng tài tử rồi.
Người đờn cò, đúng là Mười Tung, tóc bạc hoa râm với bộ râu mép dài rũ xuống miệng mà thoạt nhìn cũng dễ gây một cảm giác sờ sợ :
- Lâu rồi mình cũng chưa có độ nào, hà hà hà , hay là sẳn chú Năm về hát ở đây, tụi mình hẹn làm một bửa cho đã anh Bảy há.
- Tui thì dễ thui mà , lo là anh Năm ...
Vừa lúc đó thì bà Bảy, Hạnh bước vô :
- Anh Mười, anh Năm tới chơi...
- Cháu chào bác Mười, chú Năm... thưa Ba con mới dìa...
- A, chị , cháu... đi Saigon mới dìa hả... thằng Long có khoẻ không? Năm Chắc mau mắn.
- Dạ, cháu nó cũng thường, cám ơn anh.
- Bây giờ đường sá, xe cộ dễ dàng, đi đâu cũng tiện, tôi cũng định hôm nào đi Saigon chơi một chuyến... Mười Tung xen vào.
- Anh muốn đi lúc nào mà chẳng được chứ... chỉ là anh có chịu để cho cái bào cái đục của anh nghỉ xả hơi không thui... Ông Bảy Thọ cười hệch hạt... Má con con Hạnh vào rửa mặt nghỉ chút đi, rồi con Hạnh ra đây ca vài bản cho chú Năm bây nghe, để chú bây nhắc hoài...
Hạnh "dạ" và cúi đầu đi theo bà Bảy vô trong, trong lúc Năm Chắc so lại dây chiếc đờn tranh :
- Đêm nay là đêm hát chót tại Xoài Hột, khuya ngày mai thì tui phải dọn vào Sông Thuận, vậy trưa mai đi, dọn dẹp xong xuôi tụi tui tới anh chơi... tụi mình làm một chầu tới nước đứng lớn thì rút... anh Bảy nghĩ có được không?
- Gì mà không được chứ... cứ như vậy đi nha... tiếng cười của họ cất lên hoà trong tiếng đờn dồn dập....

..."Bóng người vừa khuất xa xăm
Nhưng vẫn sống mãi đời đời trong tim em"... Hạnh chấm dứt lời hát bài vọng cổ "Cô bán đèn hoa giấy" cùng lúc với tiếng gỏ song loan đôi của ông Bảy Thọ... Năm Chắc gở ba chiếc móng đờn ra khỏi ba ngón tay cái, trỏ và giữa của mình, chép miệng nói với ông :
- Con nhỏ nầy càng lúc giọng ca của nó càng ngọt ngào, điêu luyện... anh không cho nó đi hát thiệt uổng quá đi.
Ông Bảy Thọ chưa trả lời thì Mười Tung đã xen vô :
- Chú Năm nói vậy chứ, anh chị Bảy chỉ có một đứa con gái, đi hát rày đây mai đó, cha mẹ nào chịu chứ.
Năm Chắc nhìn Mười Tung :
- Thi tui cũng biết nên nói chơi thôi, chứ con Ba mà theo tui, bảo đảm trong một thời gian ngắn, mấy đoàn Saigon mà không đi kiếm nó thua gì tui cũng thua...
Ông Bảy Thọ cười đưa câu chuyện sang hướng khác :
- Hai anh ở lại dùng cơm luôn nha...
- Ý, không được đâu, tui phải về đoàn ngay lo cho tụi nhỏ... hẹn hai anh ngày mai đi... và Năm Chắc quay vào trong nói lớn :
- Tui về Chị Bảy ơi... chị và con Hạnh tối nay nhớ tới coi hát ủng hộ nha...
Bà Bảy Thọ vừa lau tay trên chiếc khăn rằn vắt ngang vai vừa đi ra :
- Anh Năm không ở lại dùng cơm với ba con Hạnh luôn...
Năm Chắc cười :
- Thôi, ngày mai đi... giờ tui phải về mới được...
Mười Tung cũng xen vô sau khi gắn điếu thuốc rê vừa vấn lên môi và bật lửa mồi :
- Tui cũng dìa luôn nha, hẹn anh chị ngày mai ...
Đưa Mười Tung và Năm Chắc ra về xong, Ông Bảy Thọ quay vào nhà thì đã thấy bà Bảy ngồi chờ ông trên ghế, và Hạnh đang châm nước sôi vào bình trà trên bàn. Từ xế đến giờ, ngoài mặt thì ông vui cười hoà đờn với khách, nhưng trong lòng ông như lửa đốt, khi thấy bà Bảy và Hạnh đi về mình ên. Ông kéo ghế ngồi xuống đâu mặt với bà Bảy :
- Má con đi Saigon về, có gặp được thầy Hai Lý không?
- Không, nhưng... bà Bảy chưa nói được gì thêm, thì ông Bảy đã thở dài buồn so :
- Tui cũng đoán trước là như vậy... thiệt tình không lẽ mình phải gánh cái nạn nầy...
Hạnh rót trà ra tách cho ông Bảy :
- Ba uống nước đi, con với Má không kiếm được thầy Hai Lý, nhưng kiếm được người khác...
Ông Bảy tròn xoe mắt nhìn Hạnh :
- Kiếm được ai, bộ má con mầy đã nói chuyện nầy cho người ta biết rồi hả? Ai vậy? lạ , quen?
Bà Bảy bưng tách nước trà đưa cho ông :
- Từ từ, ông để nó kể cho ông nghe, dỉ nhiên là người lạ rồi, nhưng thằng nầy tôi thấy tánh tình cũng hiền lương, để nó đến coi như thế nào rồi tính.
Ông Bảy bưng tách nước trà thổi bớt nóng, uống một ngụm xong đặt xuống bàn thì Hạnh ngồi xuống kế bên ông từ từ thuật lại hết những diển tiến gặp Định cho ông nghe. Ông Bảy bán tín bán nghi :
- Được không đó Hạnh...?
- Con cũng không biết nữa, nhưng sao con có cảm giác anh Định sẽ giúp mình giải được bùa của Mười Tung...
Nét mặt ông Bảy bỗng đăm chiêu, móc gói thuốc rê, vò vò tờ giấy quyến để vấn thuốc :
- Tao chỉ sợ thằng Định gì đó tuy biết nghề, nhưng kém hơn người ta mà nhúng vào thì chết...
Bà Bảy nhìn ông :
- Ông nói vậy là sao?
Ông Bảy đốt điếu thuốc vừa vấn hít một hơi :
- Theo lời thầy Hai Lý, người giải bùa Lỗ Ban tài nghệ phải cao hơn người ếm, chứ nếu kém hơn có thể gặp hoạ sát thân... Má con bà nói nó còn trẻ như vậy tui không tin là nó giỏi hơn Mười Tung...
Ông Bảy nói xong nhìn thấy nét mặt tiu nghỉu của bà Bảy cùng vẻ lo lắng của Hạnh, ông lắc lắc đầu :
- Tui nói là nói vậy thôi, biết đâu, phước chủ may thầy, nó tuy nhỏ tuổi nhưng tài nghệ cao siêu thì sao...
Hạnh phụ hoạ liền theo ông :
- Đúng đó Ba, chính mắt con thấy ảnh...
Ông Bảy không để Hạnh nói hết câu :
- Thằng Định gì đó tài nghệ tao chưa biết sao, nhưng coi bộ mầy đi Saigon lần nầy về hơi đổi tánh binh người lạ đó nha... Ừ thôi, trối kệ nó đi, đến đâu hay đến đó, cùng lắm tao dẹp ghe luôn coi bùa Lỗ Ban làm gì tao... má con vào lo cơm nước rồi đi coi hát ủng hộ cho anh Năm, chuyện gì sau hẳn tính... à mà, anh Hai bây vẫn mạnh khoẻ chứ...?
Bà Bảy đứng dậy nhìn ông :
- Ông lo kiếm vợ cho nó là vừa...

*** ***

(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:10

(tiếp theo)

Nếu đêm hôm qua, cư dân làng Thạnh Phú ngụ chung quanh khu vực chợ Xoài Hột đến ủng hộ gánh hát Hương Quê của ông bầu Năm Chắc đông đảo bao nhiêu thì xế trưa hôm nay họ cũng kéo đến nhà ông Bảy Thọ để xem một buổi chơi đờn ca tài tử cũng hào hứng không kém. Lành, Sửu và Tỵ đã dùng hai chiếc dù trái sáng mà ông Bảy đã mua dưới chợ Mỷ Tho căng ngoài sân để che bớt nắng cho người nghe, và ông bầu cho mượn hệ thống âm thanh của gánh hát nên xôm tụ lắm. Ông Năm Chắc đã đưa đào kép của mình, luôn cặp đào kép chánh Nhựt Tài và Hồng Thơm đến giúp vui, thêm tay đờn guitar của gánh hát là Cò Đúng... Đúng chừng khoảng 17 tuổi, nhưng thông thạo đủ loại đờn mà đặc biệt tiếng đàn cò của em khắp các tỉnh miền Tây chưa ai qua được , vì thế mà mọi người gọi em là Cò Đúng, riết quen luôn... Nhưng hôm nay Kìm, tranh, cò thì đã do ba ông già Bảy Thọ , Năm Chắc , Mười Tung giữ , chỉ còn cây guitar thì mấy người nhỏ như Cò Đúng, Tỵ , Hoành thay phiên... Lành tuy cũng rất say mê nhạc cổ, nhưng tài nghệ chưa được bao nhiêu, anh đành đứng ngoài làm khán giả trầm trồ theo từng tiếng nhạc du dương trầm bỗng, đến những lời ca vọng cổ mát dịu lòng người dù dưới ánh nắng xế trưa oi bức. Khán giả và nghệ nhân được chủ nhà phục vụ thức ăn nhẹ, kẹo bánh trà nước cho đến trời ngã nắng thì Hoành thông báo nghỉ giải lao để gia đình ông Bảy đải nghệ nhân cơm chiều... và chương trình chính thức chơi nhạc tài tử sẽ bắt đầu khoảng một giờ sau... Hạnh suốt ngày hôm nay đã bồn chồn ra vào , khi đến giờ nầy mà vẫn chưa thấy Định... cô hát mà hồn để ở đâu nên so với Hồng Thơm, cô thua sút thấy rỏ, đến nỗi thằng Lỳ lắc đầu :
- Cô Ba Hạnh hôm nay hát làm sao ấy, chắc hơi hám cổ để quên lại trên Saigon rồi í mà...
Nhưng cơm dọn ra, ông Bảy Thọ chưa kịp mời mọi người cầm đủa thì bên ngoài cổng có tiếng người gọi lớn :
- Cô Ba ơi, có người kiếm cô nè...
Hạnh đứng phắt dậy, nhìn bà Bảy rồi đi nhanh ra cửa, trong lúc ông Bảy Thọ cười lớn nói với mọi người :
- Kệ nó, mình cầm đủa đi, mời các anh, các cháu, tự nhiên nha, đồ ăn nguội hết rồi... Ông bưng chun rượu đế đưa lên trước Mười Tung và Năm Chắc :
- Mình vô cái đi anh Mười, anh Năm... và hướng về bàn mấy người nhỏ, ông nói với Sửu, Tỵ và Lành :
- Mấy đứa bây lo bên đó nha...
Hoành cười lớn :
- Chú Bảy đừng lo, ba đứa nó không lo, còn có con mà, để mơi mốt gánh hát chú Năm còn vui vẻ về hát cho bà con mình xem chứ....
Hồng Thơm cũng cười tiếp lời Hoành :
- Bà con ở Xoài Hột vui vẻ và tốt bụng, tụi em thích về hát ở đây lắm... anh Tài còn muốn đóng đô luôn ở đây ... A, anh Hoành ơi, sao mình không chờ cô ba Hạnh vào ăn luôn...
Tỵ đở lời :
- Nó vô liền mà , thôi mình cầm đủa đi...
Lành đứng lên :
- Để em ra coi chị Ba sao đi lâu vậy.
Trong lúc đó, ngay cổng rào, Hạnh đang nén nỗi vui mừng vì người đến tìm Hạnh chính là Định. Anh đến chợ Xoài Hột, gặp những người vừa nghe đờn ca tại nhà ông Bảy đi ra, nên hỏi thăm họ thì họ dẫn anh lại ngay... Định nháy mắt cho Hạnh thấy và nói lớn :
- Tôi tên Định, ở trên bờ Kinh, nghe có gánh hát về chợ Xoài Hột nên xuống coi, không ngờ đã trễ... nhưng nghe nói nhà cô Ba đêm nay có chơi đờn ca nên xin phép cho vào nghe đở ghiền vì chẳng mấy khi có dịp như vậy.
Hạnh mĩm cười, hiểu ý Định :
- Không có chi, mời anh vào.
Vừa lúc thấy Lành đi ra, Hạnh gọi lại :
- Chú Lành à, anh Định là người ở trên bờ Kinh, muốn vô nghe đờn ca thôi , anh Định chắc chưa ăn cơm, thôi sẳn bửa chú mời anh dùm chị nha...
Lành nhanh nhẹn dành lấy tay cầm chiếc xe đạp của Định :
- Anh Định đi theo em...
Khi Hạnh, Lành đưa Định vào trong nhà, tiếng nói cười chợt im bặt, mọi người đều nhìn về phía họ...


(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:11

(tiếp theo)


Hạnh đi ngay lại trước ông Bảy Thọ nói lớn cố ý cho người trong bàn của ông cùng nghe :
- Thưa Ba, anh Định nầy là người ở trên bờ Kinh, định xuống coi hát, nhưng trễ quá, nên xin vào nhà mình làm khán giả, con thấy anh đường xa nên bảo chú Lành sẳn bửa mời anh luôn.
Ông Bảy Thọ hiểu ý Hạnh nên cười ha hả :
- Không sao, không sao... Lành, Tỵ , tụi bây lo cho cậu Định nha...
Lành "dạ" định kéo Định đi thì Năm Chắc đứng dậy đưa chun rượu của mình cho Định :
- Tui là Năm Chắc, ông bầu của gánh hát, lần nầy tui chỉ hát ở đây có 3 đêm, mình cạn chun nầy làm quen đi, hẹn cậu lần sau nha.
Định uống cạn chun rượu và nhìn mọi người trong bàn :
- Dạ cám ơn chú Năm, lần sau cháu phải tới sớm mới được... cháu xin chào chú Bảy, chú...
Mười Tung nhìn thẳng vào mặt Định :
- Tui là Mười Tung.
- Cháu chào chú Mười... Định nhìn người, mà theo Hạnh nói, đã ếm bùa chiếc ghe Miền Tây của gia đình cô, chào hắn với vẽ mặt thật thản nhiên...
- Cậu biết đờn ca gì không? Mười Tung hỏi Định.
- Dạ, cháu biết chút chút thui à...
- Vậy à ...
Định mĩm cười khi thấy ánh mắt của Mười Tung dịu lại, nhưng sơ kiến Định biết hắn thật không đơn giản.
Lành kéo Định về bàn của mình, giới thiệu những người trong bàn cũng vừa lúc Mén đem thêm ra một chiếc ghế :
- Anh Định tự nhiên nha...
Trước khi ngồi xuống hoà nhập vào bàn tiệc đang hồi tửu hứng, Định nhìn về phía Hạnh, lúc nầy ngồi kế bên bà Bảy Thọ, thì cũng vừa bắt gặp cô đang nhìn anh mĩm cười, tự nhiên sao, anh thấy có một cảm giác lạ lùng trước giờ anh không có đang hình thành nhẹ nhẹ trong anh.
Bốn cây đèn măng sông * được treo lên để bắt đầu cho phần chơi bài bản sau khi mọi người trà nước xong xuôi... Ông Bảy Thọ vừa phì phà điếu thuốc rê vừa ôm đờn Kìm lên rao :
- Tiên chủ hậu khách, con Hạnh, bây mở đầu bài Song Phi Hồ Điệp đi, Tỵ mầy guitar nha.
- Dạ được Cậu Bảy.
Năm Chắc cười khà khà phụ hoạ :
- Được đó anh Bảy và để con Thơm tiếp luôn bài Chinh Phụ cho đủ cặp hén anh Mười...
Mười Tung gật đầu, vặn vặn chiếc trục so lại dây chiếc đàn cò, nếu ai để ý sẽ thấy từ lúc có sự hiện diện của Định, Mười Tung vốn ít nói lại càng ít nói hơn...
Cô Ba Hạnh nếu ban chiều hát như người mất hồn, thì giờ đây mọi người đều lặng im phăng phắc theo dỏi từng lời hát của cô... chất giọng trong trẻo ngọt ngào luyến lái theo chữ đờn thật điêu luyện, nhất là khi cô chuyển qua hơi ai oán... Tiếng vổ tay của khán giả vẫn còn khi Hồng Thơm đã nối tiếp qua bài Chinh Phụ... Giờ đây khán giả mới thực sự thấy cả hai ngang sức ngang tài khi tiếng vổ tay dành cho Hồng Thơm cũng không kém...
Hứng khởi với sự cổ vỏ nồng nhiệt của khán giả, Nhựt Tài đứng dậy :
- Xin phép mấy chú, cháu ca bài Liêu Giang...
Mười Tung ngước nhìn lên :
- Có ai tiếp luôn bài Ngũ Quan không cho đủ cặp...
Sữu đưa tay lên :
- Để con cho.
Năm Chắc gải gải tai :
- Cha, bài Ngũ Quan tui không chắc ăn nha anh Mười, hi hi, tui theo mấy anh đó nha.
Ông Bảy Thọ cười khì :
- Tui cũng lâu đờn bài nầy quá đi, coi như mình dợt lại có gì đâu anh Năm...
Tỵ cũng trao cây guitar cho Cò Đúng :
- Bài Ngũ Quan con chịu thua...
Chất giọng dĩ nhiên Sữu không thể nào bì kịp Nhựt Tài, nhưng thuộc được bài Ngũ Quan, gần như đã thất truyền, nên Sữu cũng được khán giả dành cho những tràng pháo tay nồng nhiệt.
Cò Đúng quả nhiên lợi hại, hắn đờn bài Ngũ Quan thật nhuần nhuyển khiến Mười Tung cũng phải ngạc nhiên :
- Ai là sư phụ mầy vậy nhỏ?
- Dạ , con học thầy Sáu ở Bạc Liêu...
Mười Tung cướp lời :
- Sáu Nhạn phải không?
- Dạ...
- Hèn gì...
Và sau đó người đờn, người ca đã luân phiên nhau trổ tài cống hiến cho khán giả những bài bản thật đặc sắc. Tiếng đờn,tiếng ca, tiếng vổ tay náo nhiệt cả một vùng ...
Trong lúc đó thì bên ngoài chổ khán giả ngồi, Định hỏi Lành :
- Sao không thấy chú tham gia với người ta vậy?
Lành cười :
- Em thích lắm chứ, nhưng mới biết vài bài thôi, không dám vào...
- Thì biết bao nhiêu chơi bấy nhiêu, sợ gì chứ...
- Em đờn dở ẹt, còn ca giọng không giống ai, vào người ta cười chết...
- Chú Bảy đờn hay quá, không dạy cho chú à...
- Có chứ, nhưng em ngu quá, học rồi quên rồi ...
Định chưa kịp hỏi Lành gì nữa, thì trên micro Hoành giới thiệu cô Ba Hạnh với bài Văn Thiên Tường "Tình Mẫu Tử"...
Thằng Lỳ, ngồi kế bên vổ đùi nói với Lành :
- Bản nầy là bản ruột của cô Ba mà, coi con Thơm làm sao đây...
Định và Lành nhìn Lỳ mĩm cười, trong lúc Lỳ thật vô tư :
- Anh hai tui đờn bản nầy cũng hết xảy luôn, nhất là đờn cho cô Ba ca thì phải biết hi hi hi...
Nhìn lên, Định thấy Hoành trao micro cho Hạnh và nhận cây guitar từ tay Tỵ...
Hạnh ngân chữ "xang" thật dài chấm dứt bài VTT trong tiếng đờn vuốt theo nhỏ dần cho nhịp ngoại cuối, khiến người nghe có cảm giác tấm lòng người mẹ dành cho con trải dài vô tận, nếu không có tiếng vổ tay tán thưởng từng hồi... Hạnh cúi chào khán giả bước xuống sau khi trao micro lại cho Hồng Thơm :
- Cháu nghe cô Ba Hạnh hát bài VTT hay quá đi, nên cháu xin hát tiếp bài Vỏ Tắc Biệt cho đủ cặp... xin mời quý vị nghe bài VTB "Trống trận Đống Đa"...
Nhưng trong lúc khán giả vổ tay, thì dàn đờn nhìn nhau... Hoành buông cây guitar xuống :
- Bài nầy cháu không biết...
Ông Bảy Thọ cũng buông cây đờn kìm :
- Tao cũng không biết luôn...
Mười Tung quay sang Năm Chắc :
- Bài VTB, lần đầu tiên mới nghe đó nha... thôi anh Năm đờn độc chiếc cho nó ca... tụi nầy ngồi nghe vậy.
Năm Chắc hứng chí :
- Mầy guitar đi Đúng...
Cò Đúng cầm cây guitar lên, chưa kịp nhận cái song loan từ ông Bảy Thọ, thì :
- Khoan chú Bảy, để cháu đờn Kìm cho...
Mọi người đều nhìn về người vừa nói, thấy Định đứng lên đi về phía ông Bảy Thọ ...

* đèn măng sông... là đèn đốt bằng dầu hôi, có bơm hơi khá sáng, nhà giàu dưới quê ưa dùng.( cũng chỉ nghe nói thôi, nên đúng sai không biết hihiihi ).


(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:11

(tiếp theo)


Ông Bảy Thọ gật gù nhìn Định :
- Nhìn chú em mầy, tao biết là dân trong nghề rồi... bây giờ mới chịu ra mặt hén... và ông đứng dậy sau khi trao cho Định cây đàn Kìm và song loan.
- Dạ, cháu xin phép... Định nói với ông khi nhận cây đờn Kìm và cúi chào Năm Chắc, Cò Đúng và mọi người trước khi ngồi xuống ghế. Cô Ba Hạnh đưa đôi mắt thật nồng nàn nhìn Định trong tiếng vổ tay cổ vỏ của khán giả. Định nhìn về phía Hồng Thơm, lúc nầy cũng đang nhìn anh :
- Cô hát trọn bài VTB hay chỉ 18 câu thôi...?
Hồng Thơm ngẩn ngơ nhìn về phía Năm Chắc, thì Cò Đúng đã trả lời thay cho cô :
- Chị ấy ca lớp 1 với 3 câu chót lớp 2 thôi anh... đúng như anh nói là 18 câu đó...
Định gật đầu và bấm phím... Tiếng đàn Kìm của anh réo rắt, nhặt khoan, vững vàng như mây trôi gió thổi, khiến ông Bảy Thọ là tay đàn Kìm lão luyện cũng phải tấm tắc khen thầm, còn Mười Tung thì cau mày nghĩ ngợi... Hồng Thơm chấm dứt lời ca mà dư âm cùng tiếng đờn, tiếng nhịp song loan như đọng lại trong lòng khán giả tiếng trống trận, tiếng hò reo của quân Tây Sơn tiêu diệt giặc Thanh nơi gò Đống Đa... Năm Chắc hứng chí :
- Mình làm tiếp bài Bình Sa đi cậu...
Định chưa trả lời thì Cò Đúng lắc đầu :
- Bài nầy con chưa vững đâu chú Năm...
Nhìn Cò Đúng, Định mĩm cười trao cây đờn Kìm lại cho ông Bảy Thọ :
- Vậy chú Bảy đờn Kìm đi, cháu đờn guitar cho...
- Được đa... Ông Bảy Thọ cười hà hà nhận lại cây đờn Kìm :
- Anh Mười vào kéo Bình Sa luôn nha...
Nhưng Mười Tung từ chối :
- Lâu quá, tui quên rồi, thôi, ngồi nghe cũng được.
Và trong khán giả có tiếng :
- Cô Ba Hạnh ca Bình Sa đi...
Mọi người kể cả Định đều nhìn về Hạnh, Hạnh lần đầu tiên cảm thấy hơi hồi hộp dù rằng bài Bình Sa Lạc Nhạn "Sự Tích Chim Đa Đa" nầy cô đã ca nhiều lần... cô bước ra :
- Hạnh ca lớp III thôi nha...
Năm Chắc nhấn chữ "oan" trên chiếc đàn tranh :
- Chà , chà... thôi, con Ba và con Lựu chia đi... con Lựu hai lớp đầu, con Ba lớp chót... cho đã một bữa ... Hồng Lựu cô đào lẳng của gánh hát Hương Quê không đợi nhắc đã bước ra nhận micro từ tay Hạnh... Phải nói lần nầy, ông bầu gánh Hương Quê, Năm Chắc hình như đã chuẩn bị cho buổi chơi bài bản hôm nay... đào kép gánh hát của ông chơi bài bản tài tử rất nhuyển, chuyện hiếm thấy ở những đoàn cải lương... nhưng ông đã không độc chiếm được dàn đờn vì sự xuất hiện bất ngờ của Định... Nếu tiếng đờn Kìm của Định có tính vững vàng của một leader dàn nhạc thì tiếng guitar của anh bay bướm lã lướt hoà quyện nâng cao chất giọng cho người ca...mà trên hết là hầu như anh thông thuộc "thất thập nhị huyền công", khiến sau khi đờn dứt bài "Tứ Bữu Liêu Thành" cho Nhựt Tài ca xong, Năm Chắc phải buộc miệng :
- Tôi thiệt phục chú em mầy đó nha, tôi lặn lội mày mò cũng chỉ được có bấy nhiêu, đêm nay đã xả láng hết rồi, mà chưa thấy chú em mầy buông đờn, hà hà hà , thiệt đã quá đi... Hỏi thiệt chú em mầy nha , chú em mầy học đờn với ai vậy?
Định cười :
- Dạ, thầy cháu chỉ là người vô danh trong nhạc giới... và Định nói lãng đi... cháu cũng cám ơn các chú, bác, vì từ khi biết đờn ca , cháu chưa lần nào được đờn như hôm nay.
Ông Bảy Thọ xen vào :
- Nước cũng sắp đứng lớn rồi, thôi mình chơi một cặp Tứ Bữu "Minh Hoàng Thưởng Nguyệt" và "Ngự Giá Đăng Lâu" rồi nghỉ là vừa, được không anh Năm?
Năm Chắc cười hề hề giơ hai tay lên khỏi đầu :
- Chịu thua, chịu thua anh... ây da, bộ Cữu Nhĩ đó coi vậy mà khó chịu lắm, thôi, tui làm khán giả... cậu Định thì sao? Ủa còn anh Mười đâu nảy giờ không thấy vậy anh Bảy?
- Ảnh nói có chuyện nên đã về từ lúc mình bắt đầu chơi bài Ngự...
Định cũng cười theo :
- Chú Bảy là chủ nhà, đã muốn thì cháu đâu dám cải chứ...
- Sữu , mầy bao chót đi nha... Ông Bảy Thọ vừa so lại dây cây đờn Kìm vừa gọi Sữu... và người ta thấy ông cười cười đưa song loan cho Định...*
Buổi chơi đờn ca tài tử kết thúc trong không khí vui nhộn thoả mản của tất cả mọi người... và trong buổi tiệc chia tay Năm Chắc đã không ngớt lời ca tụng Định vì tài nghệ cùng tính khiêm nhường của anh, nhất là Lành, cứ nghĩ là anh ở trên bờ kinh nên định sẽ theo anh học đờn.
Cuộc vui nào rồi cũng qua, gia đình ông Bảy Thọ bùi ngùi tiển ông Năm Chắc và đào kép gánh hát của ông lúc trời đã quá nửa đêm. Trong lúc người của gánh hát theo chiếc cầu sau trại cưa để xuống ghe, Định bất chợt hỏi Lành, tay chỉ vào chiếc ghe miền Tây đang nằm trong ụ :
- Mình có thể xuống chiếc ghe đó coi chút không chú Lành?
- Được chứ, ghe nhà mà, nhưng bây giờ tối hù đâu thấy gì chứ, sáng mai đi, em sẽ đưa anh xuống đó chơi... mà anh Định nè...
- Hử...? Định trả lời Lành mà mắt vẫn nhìn về phía chiếc ghe...
- Anh Định dạy đờn cho em nha...
- Ừ...
Lành hơi ngạc nhiên khi nghe tiếng trả lời cộc lốc của Định, nhưng thấy anh vẫn chăm chăm nhìn về phía chiếc ghe, Lành chưa kịp nói thêm gì nữa thì Định bỗng kéo Lành đi nhanh ra đường, vừa đi anh vừa nói :
- Tôi có chuyện cần làm, và nhờ chú giúp tôi, khi xong việc , nếu tôi còn sống , tôi hứa sẽ dạy hết những gì tôi biết cho chú... còn bây giờ... Định cởi sợi dây chỉ điều đeo một chiếc túi vãi nhỏ hình tam giác màu đỏ thẩm trên cổ xuống đưa cho Lành :
- Chú giữ thật kỷ chiếc túi nầy hộ tôi... sáng mai, nếu tôi không về trong nhà, tức là đã có chuyện, chú đốt ngay chiếc túi nầy... và bảo mọi người hãy chờ trong vòng 7 ngày, nếu không có chuyện gì nữa thì hãy làm theo tự nhiên... Nhớ nha chú Lành , bây giờ chú về nhà đi...
- Nhưng em thường ngủ tại xưởng cưa nầy mà... anh nói gì kỳ vậy anh Định, có chuyện gì chứ?
- Chuyện gì thì rạng ngày chú biết liền, còn bây giờ chú về trong nhà là để ngăn, đừng cho cô Ba Hạnh ra đây... chú đi đi, cô Ba Hạnh đang kiếm mình đó, nhớ lời tôi dặn chú nha...


* trong dàn đờn bài bản tài tử, người giữ song loan là người leader thường chơi đờn Kìm, phải thuộc vững vàng bài nhạc để giữ trường canh cho cả nhóm, còn không chắc thuộc thì không dám giữ song loan .


(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:12

(tiếp theo)


Muốn nói thêm gì nữa, nhưng Lành bỗng cúi mặt "dạ" nhỏ, đeo chiếc túi vải của Định vào cổ đi nhanh về nhà. Chiếc ghe chài chở gánh hát Hương Quê đã nhổ neo, khán giả hâm mộ cũng tản mát về nhà để kịp ngã lưng vài giờ chuẩn bị cho một ngày mới, trả lại vẻ vắng lặng cho con đường trước chợ Xoài Hột. Nhìn bóng Lành vừa khuất sau hàng cây trồng bên đường, Định chậm rải bước ra ụ ghe, theo dàn sườn hai bên thành ụ, trèo lên mũi ghe...

*** ***

Phụ với Mén, quét dọn rửa chén bát vừa xong, Hạnh lên nhà trên thì thấy ông bà Bảy Thọ đang còn ngồi uống trà...
- Sao ba má không đi ngủ chút đi...
- Giờ nầy còn ngủ nghê gì nữa chứ... Ông Bảy Thọ nhìn cô... ủa, mà sao nảy giờ tao không thấy thằng Định vậy?
Cô ba Hạnh ngạc nhiên :
- Khi đưa chú Năm về, anh ấy đi với ba cùng chú Lành mà...
- Ừ, cả thằng Lành nữa, lúc anh Năm xuống ghe cũng không thấy nó đâu...
- Hay tụi nó lại kiếm chổ nào để nhậu tiếp rồi... Bà Bảy xen vô.
- Nhậu tiếp gì chứ, không lý chỉ hai đứa nó, vì thằng Sữu và Tỵ đi với tui mà...
Bà Bảy nhìn Hạnh, hai người chưa kịp nói gì thêm thì Lành đã xuất hiện ngay cửa...
- Thằng Lành, nó kìa ông... Bà buột miệng, trong lúc ánh mắt Hạnh sáng lên... cô hỏi Lành :
- Chú Lành, còn anh Định đâu?
- Anh ấy nói có chuyện cần làm, biểu em về đừng cho chị ra xưởng cưa , chị còn đây , may quá...
Hạnh tròn xoe mắt :
- Không cho chị ra xưởng cưa, sao vậy? anh ấy có chuyện gì cần làm chứ?
Có lẻ vì bận lo ca hát suốt ngày hay lo lắng điều gì mà Hạnh hình như quên lý do chánh Định có mặt nơi đây, nên cô giật mình khi nghe ông Bảy gọi :
- Hạnh, bây từ từ để hỏi nó chứ... Lành, thằng Định đã đi đâu rồi hả?
- Dạ, khi Cậu Bảy tiển người của gánh hát Hương Quê xuống ghe, thì anh Định hỏi con có thể lên chiếc ghe Miền Tây đang nằm trong ụ chơi được không, con hứa sáng sẽ đưa ảnh lên, vì bây giờ trong đó tối mò lên làm gì... thì ảnh nói có chuyện cần làm, biểu con vào trong nhà đừng cho chị Ba ra xưởng cưa...
- Nó không nói cho mầy biết là chuyện gì à? Bà Bảy hỏi Lành.
Lành lắc đầu :
- Dạ không.
Giọng Hạnh run run :
- Rồi chú thấy ảnh đi đâu không?
Lành gải gải tóc :
- Em cũng không biết tại sao, ảnh biểu em về nhà thì em không cải được nên không biết ảnh đã đi đâu nữa... nhưng ảnh nói...
- Nói gì thì mầy nói ngay đi... còn ở đó... ông Bảy gắt.
- Nó nói gì?... Ảnh nói gì?... Bà Bảy và Hạnh dồn dập.
- Ảnh nói, rạng ngày sẽ biết... giọng Lành thấp xuống, nhìn Hạnh :
- Em xin ảnh dạy đờn cho em, ảnh nói, xong việc nếu ảnh còn sống sẽ dạy... em cũng không biết chuyện gì mà quan trọng dữ vậy...
Hạnh ứa nước mắt nhìn ông bà Bảy, nôn nóng:
- Chắc ảnh lên chiếc ghe miền Tây rồi đó Ba, hay mình ra ngoài đó coi thế nào?
- Anh ấy dặn em nói mọi người rạng sáng hãy ra, em nghĩ...
Vì mãi mê câu chuyện mà mọi người trong nhà ông Bảy Thọ không để ý tiếng gà gáy sáng đã vang vang, tiếng xì xào của bạn hàng nhóm chợ đã dồn dập... Hạnh nhìn ra ngoài :
- Trời cũng sắp sáng rồi Ba, mình đi đi...
Không đợi ông Bảy Thọ đồng ý, cô lấy chiếc nón lá đội lên đầu đi ngay ra cữa. Lành chạy theo cô :
- Nhưng anh Định lên chiếc ghe miền Tây để làm gì, chị Ba? bộ trên chiếc ghe đó có chuyện gì hả?
- Rồi chú sẽ biết... vái trời đừng có chuyện gì...
Ông Bảy cũng đứng dậy :
- Bà ở nhà đi, tui theo tụi nó coi như thế nào...
Ông Bảy Thọ đi ra tới con đường lộ đá đỏ thì trời đã mờ mờ sáng, nhìn phía trước không thấy bóng dáng của Hạnh và Lành đâu, ông lắc lắc đầu cảm thông cho sự vội vã của họ. Ngang qua chợ Xoài Hột, ông cũng chỉ gật đầu đáp lễ sự chào hỏi của những bạn hàng quen thuộc thay vì đứng lại hỏi thăm họ như thường lệ, vì ông cũng muốn mau đi đến ụ ghe để xem như thế nào. Vừa xuống cầu Thầy Tùng, ông gặp ngay thằng Lỳ :
- Chú Bảy đi đâu sớm vậy, đi xe không, con chạy ngay nè.
- Ồ, không, tao chỉ vào trong xưởng cưa...
- Lúc nảy con có thấy cô Ba và thằng Lành, cũng đi vào trong đó, có chuyện gì không chú Bảy?
- Chỉ coi lại ít đồ thôi, chứ không có chuyện gì đâu.
- Vậy hả chú Bảy... rồi hắn nhe răng cười :
- Chừng nào chơi đờn ca nữa chú Bảy? hồi hôm tụi con nghe đã quá đi, cái anh gì trên bờ kinh đờn cũng hay quá hả chú ...
- Ừ, từ từ...
Ông Bảy Thọ rảo bước sau khi trả lời Lỳ, trong lòng cũng thấy vui vui khi nghe Lỳ khen Định đờn hay, ông lẫm bẫm :
- Cái thằng, phải chi...
Nhưng ông chưa kịp nói gì thêm, thì thấy Lành hớt hãi từ trong xưởng cưa chạy ra đường, suýt chút đã đâm sầm vào ông. Linh tính có chuyện không hay, ông nắm vai Lành còn đang thở hổn hển:
- Có chuyện gì, mầy chạy đi đâu vậy Lành?
Lành lắp bắp :
- Con... chạy về.... kêu.... kêu... Cậu nè... anh Định...
- Thằng Định? nó sao rồi... ông Bảy Thọ cũng hốt hoảng...
Lành nắm tay ông kéo đi :
- Con không biết nữa... Cậu... lên chiếc ghe miền Tây ngay đi ... chị Ba khóc quá trời trên đó...
Ông Bảy Thọ không còn lòng dạ nào để hỏi Lành, ông chạy theo Lành đến ụ ghe muốn hụt hơi, phải đứng thở trước khi trèo lên ghe... Nhân lúc đó, Lành, hình như đã định thần nên hỏi ông :
- Bộ có chuyện gì trên chiếc ghe miền Tây hả Cậu?
Không trả lời Lành, mà ông hỏi lại :
- Lúc nảy mầy nói thằng Định sao rồi?
- Dạ, khi con và chị Ba leo lên ghe thì thấy ảnh đang sùi bọt mép nằm bất động gần chổ mũi ghe, chị Ba khóc ré lên bảo con chạy về kêu Cậu ... con không biết chuyện gì nữa ...
Ông Bảy Thọ lắc lắc đầu :
- Trời, sao lại như thế... nếu nó có bề gì... Ông ứa nước mắt nghẹn ngào, trong lúc Lành nhìn ông linh cảm có chuyện gì đó mà mọi người đang giấu anh, nhưng thấy ông Bảy Thọ như vậy Lành không dám hỏi.
Khi ông Bảy Thọ và Lành trèo lên chiếc ghe miền Tây thì trời đã hừng sáng, cô Ba Hạnh đang ngồi bên Định nước mắt ràn rụa, vừa thấy ông Bảy, cô đã khóc to lên :
- Ba ơi, anh Định, anh ấy...
Ông Bảy cố giữ vẻ bình tỉnh, ngồi xuống bên Định gắt Hạnh :
- Bây nín đi, từ từ, để tao coi sao đã... Tuy ông nói với Hạnh như vậy, nhưng tim ông cũng đang đập lung tung trong lồng ngực, vì trường hợp như vầy ông có gặp bao giờ đâu. Ông rờ khắp người Định, chắc vì nằm ngoài trời đã lâu, nên tay chân anh lạnh tanh, môi tím ngắt, nước miếng trào ra hai bên mép... nhưng vùng ngực anh còn âm ấm... Cố giữ vẻ bình tỉnh, ông quay sang Lành :
- Mầy xuống kêu tụi thằng Sữu lên phụ một tay đưa nó về trong nhà, nơi đây gió lạnh quá đi, rồi mầy chạy ra ngoài Vàm, coi thầy Hai Lý về chưa, nói tao mời thầy Hai vào có chuyện gấp... ra ngoài kêu một chiếc xe lôi đi cho nhanh nha...
Lành "dạ" và leo xuống trong lúc Hạnh quẹt nước mắt nói theo :
- Đi nhanh nha chú Lành...
- Dạ, chị Ba an tâm đi , em biết rồi ...


(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:12

(tiếp theo)


Tin anh chơi đờn trên bờ kinh bị "trúng gió" -ông Bảy Thọ dặn người nhà nói với mọi người như thế- bất tỉnh được loan truyền nhanh chóng khắp chợ Xoài Hột, và một lần nữa người dân tại đây lại chứng kiến lòng hào hiệp của gia đình ông Bảy Thọ khi họ thấy gia đình ông Bảy đã hết lòng săn sóc cho bệnh nhân, chứ họ làm sao biết được nội tình. Sau khi được Sữu và Tỵ thay phiên nhau cỏng về nhà, Định vẫn bất tỉnh. Để trấn áp cái lạnh trong người anh, ông Bảy đã đốt một lò than đặt dưới giường anh nằm và cô Ba Hạnh túc trực bên giường lúc nào cũng đắp khăn nước nóng lên trán anh, sau khi ông Bảy đã rước thầy đến giác hơi, cắt, lể *. Dầu sự việc đã xảy ra như vậy, nhưng ông Bảy nhất quyết không cho Bà Bảy và Hạnh nói ra nguyên nhân, vì đôi lúc nóng ruột, Bà Bảy xin ông Bảy hãy để Bà vào năn nĩ Mười Tung xem có thể cứu được Định không. Ông nhớ lại lời thầy Hai Lý, nếu là bùa Lỗ Ban thì người ếm bùa không thể nào rút tay vì họ sẽ bị hậu quả... nên ông cũng muốn chờ gặp thầy Hai coi như thế nào.
Cũng may là trời vừa đứng bóng thì Lành đã rước được thầy Hai Lý về. Sự có mặt của thầy Hai trong lúc nầy đã xoá đi một phần không khí ãm đạm trong gia đình ông Bảy Thọ, khi ông bà Bảy ra tận cửa đón thầy Hai :
- Thầy về kịp, thiệt gia đình tui mừng quá đi, thầy coi mình phải làm sao đây?
Bà Bảy tiếp lời ông :
- Chào thầy Hai, trời ơi, thầy đi đâu, tui với con Hạnh lên Saigon tìm thầy mà không gặp... bây giờ thầy đến thiệt là mừng quá...
Thầy Hai Lý mĩm cười trấn an ông bà Bảy Thọ :
- Xin lỗi chị vì cũng đi có chút chuyện, tui đã nghe thằng Lành thuật lại mọi điều, trước khi về đây, tui đã bói cho anh một quẻ... anh chị an chí đi, quẻ rất tốt, mọi việc rồi sẽ đâu vào đó vì người hiền lương luôn có quí nhân phù trợ... thằng đó đâu rồi?
- Trong nhà trong, thầy vào xem qua cho nó đi, rồi mình làm ba hột, sáng giờ lo đủ thứ chuyện có cơm nước gì đâu, gặp được thầy tui an tâm mới thấy đói...
Thầy Hai Lý nhìn ông Bảy mĩm cười thật tự nhiên:
- Nghe anh nhắc, tui cũng thấy đói đây, thui dẫn tui vào coi thằng đó như thế nào rồi...

Khác với vẻ tươi tỉnh lúc vừa đến nhà ông Bảy Thọ, sau khi thăm mạch cho Định và nhìn thần sắc của anh, trong bửa cơm, thầy Hai Lý trở nên đăm chiêu ít nói, hình như đang tập trung tư tưởng để nghĩ điều gì... khi qua bàn ngồi uống trà, không dằn được nữa ông Bảy Thọ hỏi thầy :
- Hình như có chuyện gì không ổn phải không thầy Hai?

* một phương thức chửa trị "trúng gió" của người dân miền đồng bằng Nam Bộ .

Thầy Hai Lý trầm ngâm :
- Tui nghĩ...
Nhưng thầy chưa kịp nói tiếp thì cô Ba Hạnh đã từ nhà trong mếu máo chạy ra :
- Ba ơi, thầy Hai ơi, sao anh Định, ảnh...
Thầy Hai Lý và ông Bảy Thọ đứng bật dậy :
- Nó sao... và họ cùng chạy vào nhà trong. Lành đang ôm Định trên tay, Định như đang gồng mình mà hai mắt vẫn nhắm nghiền, hàm răng nghiến lại trong lúc hai bàn tay cũng nắm chặt, như đang tuyệt vọng chiến đấu với một người vô hình nào đó, và máu đang ứa ra từ hai lổ mũi của anh... Nhìn anh như vậy Hạnh ôm mặt khóc rưng rức làm bà Bảy cũng mũi lòng khóc theo.
Thấy mọi người vừa vào Lành nói ngay :
- Lúc nảy, ảnh tự dưng ngồi bật dậy, con sợ ảnh té xuống đất nên chạy tới ôm ảnh, sao ảnh kỳ quá hà Cậu Bảy ơi...
Thầy Hai Lý bước đến dùng hai ngón tay cái xoa vào hai bên thái dương của Định... người Định bỗng dưng dịu lại , thầy Hai nói với Lành :
- Đặt nó nằm xuống đi, nước gừng tao dặn lúc nảy tụi bây cho nó uống chưa?
Hạnh quay lại, đôi mắt đỏ hoe:
- Dạ, nấu rồi, nhưng ảnh luôn cắn hàm răng chặt vậy nên không cho ảnh uống được, con định ra cho thầy hay, thì xảy ra việc như vừa rồi...
- Đem đây...
Hạnh bưng chén nước gừng lại đưa cho thầy Hai Lý , nhưng thầy bảo đưa cho Lành và nói :
- Tao xoa huyệt thái dương cho nó, khi mầy thấy răng nó bớt nghiến thì đút cho nó uống nha...
Lành chỉ đổ cho Định được 2 muổng nhỏ thì phương pháp xoa huyệt của thầy Hai đã không còn hiệu nghiệm, vì răng của Định lại cắn chặt như cũ. Thầy Hai Lý thở ra, khi bắt mạch cho Định :
- Sao lại như thế nầy...
Ông Bảy Thọ lo lắng hỏi ngay :
- Thế nầy là thế nào thầy Hai?
- Mạch của nó có lúc không nhảy luôn, như là người chết vậy...
- Chết...!!! Mọi người sợ hãi nhìn nhau, và cô Ba Hạnh lại khóc ... Vừa lúc đó thì Tỵ chạy vào :
- Thầy Hai ơi, có anh Tín con của thầy tới kiếm thầy kìa...
Thầy Hai Lý nhỏm dậy :
- Kêu nó vào đây...
Thầy Hai vừa nói xong thì Sữu đã dắt vào một thanh niên trạc tuổi như Lành... Tín là con trai Út của thầy Hai Lý...anh chào mọi người và nói với thầy Hai :
- Con đã tới nhà Bác Mười để mời Bác sửa nhà cho mình như tía dặn, nhưng không gặp được Bác Mười, nghe Bác Mười gái nói, Bác bị bịnh sao đó mấy ngày rồi nên từ chối không đi đâu hết á...
Nghe Tín nói tới đó, ông Bảy Thọ trợn mắt :
- Ông ta mới đờn ca ở đây tối hôm qua mà bịnh gì mấy ngày...
Thầy Hai Lý quay nhìn Định thở dài :
- Dĩ nhiên là ông ta biết chuyện của mình làm đã có người khám phá ra, nên...
Thầy Hai bỏ lững câu nói, mà quay lại bảo Tín :
- Thôi mầy về đi, tao ở lại đây vài hôm...
Khi Tín đi rồi, thầy lại ngồi xuống bên Định, nắm cổ tay anh, thăm lại mạch, lẫm bẫm một mình :
- Nếu cứ như vầy, nó không qua được 3 hôm đâu, sao lại như thế được, quẻ Tiên Thiên sai sao, mình có quên gì không ...
Vừa nghe thầy Hai Lý nói Định không qua được 3 hôm, Lành sực nhớ lại lời dặn của Định, mà sáng giờ lu bu anh đã quên mất :
- A, con nhớ lại...


(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:13

(tiếp theo)


Mọi ánh mắt đều nhìn về anh, với những câu hỏi dồn dập :
- Mầy nhớ gì?
- Nhớ gì sao không nói ngay đi coi...
- Chú nhớ gì vậy ? anh Định có dặn gì chú à ?
Lành tháo sợi dây chỉ điều đeo chiếc túi vải nhỏ hình tam giác trên cổ xuống :
- Anh Định khi bảo con đi về, có trao cho con chiếc túi vải nầy, dặn con nếu anh ấy xảy ra chuyện thì đốt nó ngay, và trong vòng 7 ngày nếu không có chuyện gì nữa thì hãy làm theo tự nhiên, nhưng sáng giờ con quên mất...
Mắt thầy Hai Lý sáng lên, thầy tươi ngay nét mặt :
- Tao biết mà, phải như vậy chứ, đâu thể như thế nầy được...
Ông Bảy Thọ nhìn Lành :
- Mầy thiệt tình nha Lành, sao mầy quên gì mà quên ác vậy? Nó còn nói gì nữa không?
Lành lấm lét nhìn ông :
- Dạ không, ảnh chỉ dặn vậy thui hà...
Hạnh đi tới bên Lành, định dằn lấy chiếc túi vải :
- Chú Lành, đưa chị coi...
Nhưng thầy Hai Lý ngăn cô lại :
- Đừng, con Ba, bây đừng đụng vào chiếc túi đó... Lành, mầy lấy một cái tô kiểu, đổ vào đó chút rượu, đốt ngay chiếc túi đi... hy vọng thằng Định sẽ được cứu...
Hạnh vừa dừng lại thì Mén đã cầm một chiếc tô kiểu chạy lên đưa cho Lành :
- Chai rượu đế bên góc bàn nước kìa chú Lành...
Lành chưa kịp nhìn thấy chai rượu thì Tỵ đứng gần đó đã cầm lại rót vào chiếc tô Mén vừa đem ra... Người trong nhà của ông Bảy Thọ , đều có linh cảm người thanh niên xa lạ tên Định bị "trúng gió" nầy phải rất quan trọng với gia đình ông Bảy, khi họ thấy sự lo lắng của ông bà, nhất là cô Ba Hạnh, đã khóc sướt mướt trước bệnh tình của hắn ta, nên họ luôn túc trực và làm ngay những gì mà thầy Hai Lý cũng như ông Bảy Thọ cần.
Lành xé một miếng giấy nhỏ, bật hột quẹt mồi lửa và thả vào chiếc tô đã được Tỵ rót khoảng 2 chun rượu. Ngọn lửa bùng lên màu xanh nhạt, Lành thòng sợi chỉ điều bỏ chiếc túi vải hình tam giác vào, mọi cặp mắt đều chăm chú nhìn anh... Chiếc túi vừa chạm lửa, đã nổ một tiếng "tách" bốc lên sợi khói trắng như khói của cây nhang vừa đốt và ngọn lửa trong tô bốc cao lên hơn gang tay. Sợi khói bay lên chừng giữa nhà thì tan mất đồng thời ngọn lửa trong tô cũng tắt ngấm dù mùi rượu vẫn còn nồng, chiếc túi vải từ màu đỏ thẩm đã chuyển thành màu đen, cả sợi chỉ điều, nhưng còn nguyên vẹn không có dấu vết gì như vừa bị đốt. Lành cầm nó trên tay :
- Thầy Hai, Cậu Bảy à... sao nó nguội ngắt hà, lửa mà không cháy, sao kỳ vậy...?
Sữu và Tỵ và Hạnh xô tới :
- Thiệt không?... Thiệt vậy hở chú Lành?
Sữu, Tỵ đưa tay rờ thử và nhìn ông Bảy Thọ gật đầu, trong lúc Hạnh cũng muốn thử lắm, nhưng nhớ lời thầy Hai Lý lúc nảy nên cô không dám. Thầy Hai Lý hình như không để ý đến chuyện Lành vừa nói, vì thầy đang chú tâm xem mạch cho Định. Khi Lành đeo lại chiếc túi vải vào cổ mình, mọi người mới thấy thầy Hai Lý thở phào nhẹ nhõm, đặt tay Định xuống giường, thân người Định hình như không còn gồng cứng, răng cũng không cắn chặt như lúc nảy :
- Nó tạm ổn rồi , mạch tuy còn yếu nhưng đã có lại... Lành, chiếc túi đó mầy muốn đeo thì đeo, còn không muốn thì bỏ vô lò than đốt, chứ đừng liệng bậy bạ nha.
- Nhưng, lúc nảy lửa đốt nó không cháy mà thầy Hai.
- Ừ, nhưng bây giờ đốt thì nó cháy ngay...
- Dạ, nhưng thôi, con giữ để trả lại cho anh Định.
- Cũng được... Thầy quay sang ông Bảy :
- Mình ra ngoài nói chuyện đi, để nó nghỉ... thằng Lành với con Ba, coi nấu cháo lỏng đổ cho nó đi... bây giờ được rồi đó... để nó có sức...
Hạnh nhìn thầy Hai Lý :
- Vậy chừng nào anh ấy mới tỉnh hả thầy Hai?
Thầy Hai Lý nhìn Định :
- Phải coi phần số nó như thế nào đã.
Hạnh tái mặt :
- Vậy không phải thầy nói ảnh đã được cứu sao?
- Trên đời cũng có nhiều việc mình phải để cho tự nhiên thôi... làm như lời tao dặn bây đi.
Ông Bảy Thọ đi theo thầy Hai Lý ra ngoài nhà mà bán tín bán nghi trước những việc xảy ra và vẽ úp mở của thầy nên vừa ngồi xuống ghế, bà Bảy chưa kịp rót nước ra chun, ông đã hỏi thầy Hai :
- Mọi việc bộ chưa xong sao hở thầy Hai? thằng Định có qua được không? thầy làm tui lo quá...
- Tui cũng chỉ đoán thôi... nhìn quanh không thấy ai, vì bọn trẻ ở nhà trong, thầy hạ thấp giọng :
- Trước sự việc xảy ra thì rỏ ràng là thằng Định kém, nên nó chẳng những đã không giải được bùa ếm của Mười Tung mà còn bị hành suýt chết , tạm thời bây giờ nó giữ được mạng, nhưng những ngày tới thiệt tình tui cũng không biết sẽ như thế nào, vì Mười Tung đã biết có người đến giải bùa của hắn, lẻ đương nhiên hắn phải diệt đối thủ của mình chứ.
Ông Bảy Thọ kêu lên :
- Trời ơi, vậy có cách nào để khuyên can anh Mười không vậy thầy Hai? Tui thiệt... thiệt... không còn muốn làm gì nữa hết á... tui dẹp luôn mấy chiếc ghe cho rồi...
Thầy Hai Lý bưng chun trà uống một ngụm :
- Tui đã nói với anh, bùa Lỗ Ban, đã ếm rồi thì không thể rút tay, nên chúng ta không thể nào đi năn nĩ Mười Tung được... anh đã nghe hắn nói "nhận chìm ghe, giết hết những người trên ghe" thì nếu hắn rút tay, hắn phải gánh lấy hậu quả nầy, anh nghĩ hắn chịu không?
Ông Bảy Thọ hai tay ôm lấy đầu mình tuyệt vọng :
- Vậy tui dẹp hết ghe, không bán buôn gì nữa...
Vừa nghe ông Bảy Thọ nói như vậy, thầy Hai Lý chợt đứng phắt dậy nhìn ông :
- Từ qua nhà anh đến giờ có một việc quan trọng mà vì lu bu quên hỏi anh, vậy chứ mấy đứa đi trên chiếc ghe miền Tây, từ lúc kéo nó lên ụ, anh có biểu đứa nào đi giao đồ cho khách hàng không?
Ông Bảy thò lỏ mắt nhìn thầy Hai Lý :
- Không có...
- Anh chắc chứ, nếu không thì thật may mắn, còn như nếu...
Nhìn thấy vẽ quan trọng của thầy Hai, ông Bảy Thọ e dè :
- Để tui hỏi thằng Tỵ lại coi, tui không có, không biết nó có không?
Dứt lời, ông gọi lớn :
- Tỵ ơi... ra tao biểu chút coi...
Tỵ từ nhà trong chạy ra :
- Cậu hỏi anh Định hả? con Hạnh đã đút cho ảnh được nửa chén cháo rồi đó...
- Ừ, vậy hả, nhưng tao muốn hỏi mầy, từ lúc kéo chiếc ghe miền Tây lên ụ, mầy có sai đứa nào trên ghe đi giao hàng gì cho khách không?
- Dạ không, cậu đâu có biểu con...
Thầy Hai Lý mừng ra mặt khi nghe Tỵ nói như vậy, nhưng bà Bảy khi nghe ông Bảy kêu Tỵ thì cũng đi theo ra, bà xen vào :
- Tỵ , bộ mầy quên thằng Sáu Mẹo rồi hả?
Ông Bảy Thọ ngạc nhiên trong lúc thầy Hai Lý nhìn Tỵ :
- Thằng Sáu Mẹo...?
Tỵ như chợt nhớ ra, gải tai :
- A, hôm qua lúc cậu Bảy đang chơi đờn ca thì nó xin phép con về thăm nhà ở Cần Thơ vì không biết chiếc ghe miền Tây lúc nào mới chạy lại, nó nói sẳn đem mấy bao vôi Càn Long giao cho vựa số 1 gần bên nhà nó thật tiện, con thấy cũng có lý nên đồng ý và đã nói cho Mợ biết...
Thầy Hai Lý hỏi lại :
- Nó là bạn ghe của mầy?
- Dạ.
Ông Bảy Thọ thấy việc làm của Tỵ cũng là đúng thôi, nhưng không hiểu thầy Hai Lý hỏi để làm gì. Như hiểu được suy nghĩ của ông, thầy Hai Lý thở dài bảo Tỵ :
- Thôi được rồi, mầy vô trong đi.
Tỵ vừa khuất sau cánh cửa buồng, thầy Hai Lý ngồi xuống ghế, móc gói thuốc Bastos xanh * lấy ra một điếu châm lửa rít một hơi, nhìn ông Bảy Thọ mà lúc nầy cả hai ông bà đều đang nhìn thầy :
-Đâu phải như anh nói, anh kéo chiếc ghe lên, không đi buôn nữa là xong đâu, vì nếu dễ dàng như vậy thì chuyện gì phải lo chứ. Theo tui biết thì người bị ếm bùa Lỗ Ban mà không giải dù có đi tới đâu trước sau gì vẫn bị hại, tui nghĩ trong thời gian nầy, anh nên bảo tất cả những bạn ghe của chiếc Miền Tây đừng đi đâu cả, ở yên đây, chờ vài ngày coi như thế nào...
Bà Bảy Thọ hỉ mũi, sụt sịt khóc :
- Gia đình tui đối với anh Mười như bát nước đầy, sao ảnh lại bày chi cái trò ác nhơn vậy...
- Hồi sáng, trước khi vô anh, tui đã sai thằng Tín đến nhà hắn nói nhờ hắn sửa nhà, kỳ thật là tui muốn thăm dò coi hiện hắn đang làm gì, thì như anh chị thấy đó, hắn nói bịnh không tiếp ai hết, tui chắc chắn hắn đang tập trung để đối phó với bất cứ ai đến giải bùa hắn ếm trên chiếc ghe miền Tây...
Ông Bảy Thọ chán nản :
- Anh nói, thằng Định không bằng hắn nên đã ra nông nổi, vậy thì mình chờ gì đây?
Thầy Hai Lý ném cái mẩu thuốc lá ra sân, trời đang sâm sẩm tối :
- Chờ gì tui cũng không biết, nhưng trước giờ khi gặp điều nan giải quẻ Tiên Thiên của tui bói không bao giờ sai, nên tui tin thằng Định không phải vô cớ mà đưa chiếc túi vải, tui nghĩ chắc chắn là bùa hộ mạng của nó, cho thằng Lành và biểu đốt... tui đang lo cho thằng Sáu Mẹo, vì đi giao hàng trong lúc nầy là...
- Là sao hả thầy Hai...? ông bà Bảy đồng thanh.
- Là đúng vào lời ếm...


* loại thuốc lá người bình dân thích hút. (cũng là nghe nói thui nha, đúng sai hủng bít à )


(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13Sat 24 Oct 2009, 01:13

(tiếp theo)


Ông Bảy Thọ chỉ kêu lên được một tiếng "trời" rồi cúi đầu ngao ngán, trong lúc bà Bảy quẹt nước mắt, bà không còn nói được lời gì khi những sự kiện ngoài sự hiểu biết của bà cứ dồn dập xảy đến. Thầy Hai Lý chép miệng nói với họ mà mắt vẫn nhìn ra sân, màn đêm đã phủ trùm vạn vật :
- Nhưng thôi, chúng ta có lo quá cũng không làm được gì, vì đó cũng là suy đoán theo sự hiểu biết của tui... Thầy ngưng lại bưng tách nước trà uống một hớp :
- Hơn nữa, mọi người đều có phước có phần do ơn trên sắp đặt, chuyện gì đến thì nó phải đến thôi, chúng ta cứ chờ coi...

*** ***

Hai ngày đã trôi qua...
Những sinh hoạt thường nhật trong nhà ông Bảy Thọ không có gì thay đổi, nhưng đâu đó đã có những lời dị nghị về hạnh kiểm của cô Ba Hạnh trong số người ra vào làm việc nơi nhà ông cũng như tại xưởng cưa, khi thấy sự săn sóc quá đặc biệt của cô dành cho Định... Ông Bà tuy có nghe, nhưng còn lòng dạ nào để cải chính, riêng cô Ba Hạnh không hiểu sao, khi nghe Lành thuật lại lời dị nghị của thiên hạ, cô lại ước ao nó là sự thật khi cô nắm bàn tay anh và ánh mắt thật nồng nàn nhìn anh dù anh đang thiêm thiếp trên giường...
Tờ mờ sáng ngày thứ ba, khi mọi người tạm vơi nỗi lo âu khi thấy sắc mặt Định bớt tái, có chút phản ứng với những muổng cháo Hạnh hoặc Lành đút cho anh, thì thầy Hai Lý ngủ bên ngoài nghe tiếng Lành gọi lớn bên trong :
- Thầy Hai ơi, thầy Hai... anh Định... ảnh...
Thầy Hai Lý, ông bà Bảy, chạy vào... thấy Định nằm dưới đất, Lành đang cố sức bồng anh lên, nhưng có vẽ như anh quá nặng Lành không thể nào nhấc lên được. Sức trai tráng như Lành mà nhấc Định lên không nổi quả là một chuyện lạ. Vừa thấy thầy Hai Lý, Lành nói ngay :
- Thầy Hai, sao mình mẩy anh Định nóng hổi, cứng đơ, nặng ỳ như khối đá... con dở lên hổng nổi...
Thầy Hai Lý ngồi xuống bên Định, nói với Lành :
- Buông tay nó ra cho tao coi... và thầy chụp ngay vào mạch cổ tay của Định... thầy Hai Lý bỗng tái mặt, bàn tay bắt mạch của thầy run run, ông Bảy Thọ nhìn thầy hỏi thật nhỏ :
- Sao nó lại như thế nữa hả thầy Hai?
Thầy Hai Lý không nhìn ông Bảy Thọ vì thầy đang để ý đến những đường gân máu đang nổi rỏ trên trán và hai bên thái dương của Định, cùng lúc máu tươi ứa ra từ thất khiếu của anh, thầy nghẹn ngào :
- Nó chết rồi...
- Chết, không, không... Hạnh lao vào chụp cánh tay kia của Định khóc nức nở :
- Anh Định, anh không thể chết đâu... thầy Hai sao lại như vậy chứ, hồi hôm anh ấy khoẻ lại rồi mà...
Thầy Hai Lý nhìn cô lắc đầu, định nói gì đó , nhưng bỗng thầy nghiêm nét mặt :
- Ủa, lạ thiệt, lạ thiệt...
- Sao hở thầy Hai... ông Bảy Thọ cố nén xúc động.
Không trả lời ông Bảy mà thầy Hai Lý bảo Hạnh :
- Bây buông tay nó ra coi ... Ờ, ờ... nắm lại coi... và thầy tươi ngay nét mặt reo lên :
- Ừ, có thế chứ...
Và nhìn ông bà Bảy đang ngơ ngác, thầy nói :
- Không phải vô cớ mà tui nói với anh chị, con Hạnh là phước tướng, lúc nảy rỏ ràng mạch của thằng Định đã ngưng, vậy mà khi con Hạnh nắm tay nó, mạch đã nhảy lại, và bây giờ không phải người nó đã dịu hay sao... và thầy quay sang Lành :
- Đở nó lên giường đi... nó không còn nặng nữa đâu...
Lành bán tín bán nghi đến nâng Định, anh reo lên :
- Ủa, sao lạ quá hén, lúc nảy con ráng muốn đứt hơi mà...
Ông Bảy Thọ trừng mắt nhìn Lành, nhưng giọng nói của ông không dấu được niềm vui :
- Mầy nói nhỏ chút được không...
Thầy Hai Lý nói với ông Bảy khi thấy Hạnh đang lau máu trên mặt Định và Lành đang xoa dầu lên khắp người anh :
- Mình ra ngoài để nó nghỉ chút đi...
Hai người đi ra nhà ngoài mà tai họ còn thoáng nghe tiếng Lành hỏi Hạnh : - Anh Định bịnh gì kỳ cục quá vậy chị Ba ...
Nghe tiếng Lành, thầy Hai Lý như sực nhớ chuyện gì, thầy quay lại nói với Hạnh :
- Con Ba, bây ngồi đây với nó, nếu lại thấy nó có xảy ra bất cứ chuyện gì, bây chỉ cần nắm chặt tay nó lại... cầu mong từ đây tới sáng sẽ không có gì nữa...
Hạnh ngước nhìn thầy Hai Lý gật đầu mà nước mắt vẫn đoanh tròng, trong lúc ông Bảy hỏi ngay khi hai người vừa ra nhà ngoài :
- Thằng Định nó qua được không thầy Hai? sao lúc vầy lúc khác, tui thực không biết phải làm sao...
- Anh không nhớ, cũng vào giờ nầy mấy hôm trước thằng Định đi phá bùa của Mười Tung sao, sự việc vừa xảy ra cho thấy Mười Tung cũng phải vào giờ nầy triệt hạ đối thủ của mình, nếu lúc nảy không có con Hạnh đến kịp, nó đã bị bùa của Mười Tung vật chết rồi... Con Hạnh là phước tướng, tôi nghĩ trong nhứt thời bùa Mười Tung không phạm được, chỉ là không biết mình kéo dài được bao lâu thôi...
- Như vậy muốn diệt thằng Định, Mười Tung phải diệt con Hạnh trước... Ông Bảy Thọ trố mắt nhìn thầy Hai Lý.
- Nên tôi mới nói với anh là không biết mình kéo....
Nhưng thầy Hai Lý chưa nói dứt câu thì có tiếng Tỵ kêu cửa :
- Cậu Bảy ơi, thức dậy chưa, có người tìm anh Định nè...
Trong một thoáng ông Bảy Thọ và thầy Hai Lý nhìn nhau, rồi cả hai đều chạy ra mở cửa :
- Ai, ai... kiếm thằng Định chứ?
Tỵ còn thở hổn hển :
- Một ông già lạ lắm, đang đi vào với thằng Sữu, con chạy trước về báo cho Cậu biết... Rồi Tỵ tiếp luôn khi thấy Ông Bảy Thọ và thầy Hai Lý nhìn hắn :
- Không biết ông ta đến chổ xưởng cưa hồi nào, mà tờ mờ sáng khi con thức dậy ra sau ụ ghe đi tiểu thì đã thấy ông ta đứng ở cầu tàu kêu con và hỏi "nhà ông chủ ghe nầy ở đâu vậy cậu" con chưa kịp trả lời thì ông hỏi tiếp, tay chỉ vào chiếc ghe miền Tây "mấy ngày trước có một thanh niên xỉu trên chiếc ghe đó phải không, và bây giờ anh ta ở đâu?"... con biết ngay là ông ta muốn hỏi anh Định, nên trả lời "phải" rồi vào cho thằng Sữu hay và chạy về đây báo cho Cậu ...
Thầy Hai Lý ngắt lời Tỵ:
- Mình ra ngoài đó gặp ông ta đi...
Ông Bảy Thọ chưa kịp ừ , thì Tỵ nói tiếp khi nhìn về phía cổng :
- Ổng tới rồi kìa Cậu...


(còn tiếp)


Thiên Hùng

_________________________
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Sponsored content




Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng   Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác  - Thiên Hùng - Page 2 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
Bùa Lỗ Ban... thực hư... thiện ác - Thiên Hùng
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Similar topics
-
» Khốc hoàng thiên - Phong Ba Đình (Thiên Hùng)
» Ngắm thiên nhiên kỳ vĩ qua thiết kế của các thương hiệu đình đám thế giới
» Nguyễn Du
» Nàng ơi tiếng vọng thiết tha
» Những sáng tạo 'độc nhất thiên hạ' của người Việt
Trang 2 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: VƯỜN VĂN :: Truyện sáng tác, truyện kể ::   :: Thiên Hùng-